Chuyện hay sưu tầm - tặng chị em nhân ngày 08/3

Box dành riêng cho các bóng hồng B16

Điều hành viên: huongowen

Đăng trả lời
Hình đại diện của thành viên
HoangQM
HP-FC silver member
HP-FC silver member
Bài viết: 1328
Ngày tham gia: 19 Tháng 3 2010, 13:51

Chuyện hay sưu tầm - tặng chị em nhân ngày 08/3

Gửi bài by HoangQM »

Họa mi không biết hót

Hoạ Mi nhớ rất rõ gia đình mình có năm anh em, Họa Mi là chị cả lớn nhất nhà vì thường hay ăn no trước các em. Những lúc Họa Mi nghĩ lại những tháng ngày yên vui được chăm sóc trong bàn tay mẹ, Họa Mi cảm như trong mơ. Nước mắt trào ra và vô cùng khiếp sợ bởi trận bão tố mà Hoạ Mi duy nhất còn sống.
Ngày ấy, khi mẹ Họa Mi đi kiếm mồi, năm chị em Họa Mi ngồi trong tổ chờ mẹ, bỗng cơn lốc nổi lên, làm cho nhà của Họa Mi bay như chiếc lá, năm chị em bị cuốn tung trên bầu trời. Duy chỉ có Họa Mi lớn hơn lúc đó mới cập kẹ biết bay nên sống sót, còn bốn đứa em không biết chúng đi đâu. Sau cơn hoảng loạn Hoạ Mi cố tìm nhưng vô vọng.
Hoạ Mi đã trải qua một quãng đời rất bi thảm, ngay cả việc kiếm tìm của ăn cho mình cũng thật khó khăn. Mồ côi mẹ quá sớm nên chưa được mẹ dạy cho biết việc tìm mồi. Nhưng rồi Hoạ Mi vẫn phải sống. Vì quá lo sợ nên Họa Mi co mình lại không muốn gặp gỡ bạn bè, cuộc sống buồn tẻ lại càng buồn tẻ hơn. Ngay cả tiếng hót mà mẹ đã dạy khi còn được mớm mồi mà Họa Mi cũng chẳng nhớ.

[align=center]Hình ảnh[/align]
Một hôm, mấy chú chim sâu ở đâu bất ngờ bay đến, xúm quanh Họa Mi, chúng ríu rít bảo:
- Chị Họa Mi ơi, chị hót cho chúng em nghe với vì ai cũng bảo hót hay như chim họa mi mà!
Hoạ Mi giật mìmh và rơm rớm nước mắt, mấy chú chim sâu thấy thế, ân hận và bảo:
- Chúng em xin lỗi, chị Họa Mi hôm nay bị ốm, thảo nào chị gầy quá, để chúng em đi lấy thức ăn về cho chị nhé.
Chúng ùa bay đi, chỉ trong chốc lát chúng đem đến bao nhiêu là thức ăn ngon. Từ hôm xa mẹ, nay Họa Mi mới được bữa ngon như thế, không biết chúng lấy ở đâu, Họa Mi không tiện hỏi.
Cứ chìm trong cảnh sống bi đát, Họa Mi lại trốn cả sự gặp mặt với những chú chim sâu tốt bụng. Hôm ấy Họa Mi nấp dưới cành lá, thấy mấy con chim Chào Mào bay đến đậu trên cây, có nhiều quả chín đỏ rất đẹp. Chúng thản nhiên mổ những quả chín ăn có vẻ ngon lành lắm. Họa Mi nghĩ bụng đợi khi Chào Mào bay đi, Họa Mi bay đến đó sẽ được một bữa no. Nhưng thật tội nghiệp, khi Họa Mi vừa mổ vào quả chín thì mỏ và lưỡi cay xè, khiến Họa Mi choáng váng, vì đây là thức ăn chỉ có chim Chào Mào mới dám ăn thôi (quả ớt).
Họa Mi như thể tuyệt vọng thì nhớ tới mẹ, vì ngày nào mẹ cũng hát: “Chúng ta phải sống vì chúng ta phải đem niềm vui cho mọi người...” Họa Mi lấy lại can đảm và bay đi tìm mồi. Thế rồi thời gian trôi qua, đến lúc Họa Mi phải làm mẹ. Bi kịch tưởng chừng như không có hồi kết, chưa biết kiếm ăn lại phải nuôi đàn con nhỏ, Họa Mi vô cùng lo sợ, tất bật lắm, mà các con của Họa Mi ăn cũng chẳng được no, chúng cứ há mồm mà kêu, Họa Mi phát cáu, mắng con: “Chỉ ăn thôi, người ta từ sáng đến giờ chưa được miếng nào đây này, cả một lũ ăn hại, chẳng được tích sự gì”. Nhưng các con của Họa Mi chúng đâu có biết, giống như Họa Mi ngày trước, chỉ đói bụng là kêu thôi, mà ngày ấy có khi nào mẹ mắng, hay để Họa Mi đói bao giờ.
Đúng là có nuôi con mới biết lòng cha mẹ. Vào một ngày trời mưa to, Họa Mi không đi tìm mồi được, đàn con kêu rất lâu và chúng ngủ thiếp đi. Chiều tạnh, Họa Mi kiếm mồi mang về mà không con nào há mồm cả, Họa Mi tưởng chúng giận dỗi bị mẹ mắng, nhưng không phải, chúng đói quá kiệt sức. Thật lo sợ, đúng là có mà không ăn được còn sợ gấp trăm lần “chỉ ăn thôi”.
Hoạ Mi òa lên khóc, vừa lúc ấy mẹ Họa Mi bay qua nghe thấy tiếng khóc đúng như tiếng khóc của mình hồi mất con. Mẹ Họa Mi bay vào thì đúng là Hoạ Mi đang khóc cạnh tổ bên mấy con nhỏ bất động. Bằng phản xạ từng trải đầy kinh nghiệm của người mẹ, mẹ Họa Mi hà hơi cho lũ cháu và chúng dần tỉnh dậy, nhanh chóng bay đi tìm mồi, thế là lũ cháu được hồi sức bởi những mồi ngon mà ít khi mẹ tìm thấy. Giây phút cấp cứu trôi qua, hai mẹ con Họa Mi vô cùng sung sướng, sự gặp gỡ này là để cứu sống Họa Mi. Khi mọi chuyên vui buồn đã bày tỏ cho mẹ nghe, mọi việc xong xuôi, mẹ Họa Mi bảo:
- Nào! Mẹ con ta bay lên cành cây để ca hát.
Mẹ vui nên hát hay hơn mọi ngày mà Họa Mi vẫn đứng im. Mẹ Họa Mi bảo:
- Con sao thế, hát đi nào.
Họa Mi vẫn im lặng. Thì ra Họa Mi chưa bao giờ biết cười hát cả. Mẹ Họa Mi ôn tồn bảo:
- Mẹ thương con lắm, nhưng mẹ không thể không trách con vì con đã thường nghe mẹ hàng ngày, vẫn ca hát sau khi đã mớm cho các con, vì đó là đặc điểm của Họa Mi ta. Nếu con không ca hát thì đàn con nó sẽ bắt chước ai? Nếu con bắt chước mẹ mà ca hát thì mẹ con ta đã gặp nhau sớm hơn chứ không phải tới lúc gặp nhau bằng tiếng khóc con ạ!


http://yume.vn/news/sang-tac/truyen-nga ... A9BA82.htm
Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật
Thế cho nên tất bật đến bây giờ.
huongowen
TVKC
TVKC
Bài viết: 1736
Ngày tham gia: 13 Tháng 1 2010, 20:55

Re: Chuyện hay sưu tầm - tặng chị em nhân ngày 08/3

Gửi bài by huongowen »

Thanks A vì nhớ đến các chị Em 4r nhé !
datcangshock
HP-FC silver member
HP-FC silver member
Bài viết: 1119
Ngày tham gia: 05 Tháng 3 2013, 20:45
Đến từ: Hải Phòng

Re: Chuyện hay sưu tầm - tặng chị em nhân ngày 08/3

Gửi bài by datcangshock »

Theo khảo sát tại thành phố Hải Phòng thì cứ 100 chị em phụ nữ thì có tới 99 người không thích hoa hồng,hỏi lý do thì họ bảo rằng bây giờ là thế kỷ 21,hoa hồng cổ lắm rồi,thuộc thế kỷ trước thôi,các chị em không ai bảo ai đều trả lời rất trùng hợp là chỉ thích hai loại hoa khác,không mới nhưng rất ý nghĩa:
Đó là: hoa Đồng Tiền và hoa Súng.
Thế đấy các anh em,đau đầu lắm,mình tặng được mỗi hoa Súng còn loài hoa kia thì "tìm hơi khó"
Đăng trả lời

Quay về