Những ca khúc của Nhạc Trịnh

Nghệ thuật vị nhân sinh. Hãy chia sẻ với chúng tôi nhưng kiến thức cũng như cảm xúc của bạn đối với hai loại hình nghệ thuật này bạn nhé.
Đăng trả lời
dadoriver
Newbie
Newbie
Bài viết: 35
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 17:12
Đến từ: Quê hương tôi có dòng sông nhỏ

Những ca khúc của Nhạc Trịnh

Gửi bài by dadoriver »

Mình xin phép lập bích này để là nơi hội ngộ của những ai yêu nhạc Trịnh trong diễn đàn.
Chả là đang nghe bài "em còn nhớ hay em đã quên", thấy cảm xúc dạt dào quá!

http://mp3.xalo.vn/nghebaihat/265170784 ... huong.html

Em còn nhớ hay em đã quên
Nhớ Sài Gòn mưa rồi chợt nắng
Nhớ phố xưa quen biết tên bàn chân
Nhớ đèn đường từng đêm thao thức
Sáng cho em vòm lá me xanh

Em còn nhớ hay em đã quên
Bên hàng xóm đôi khi ghé thăm
Có hai mùa vẫn đi về
Có con đường nằm nghe nắng mưa

Em ra đi nơi này vẫn thế
Lá vẫn xanh trên con đường nhỏ
Vườn xưa vẫn có tiếng mẹ ru
Có tiếng em thơ
Có chút nắng trong tiếng gà trưa

Em còn nhớ hay em đã quên
Nhớ đường dài qua cầu lại nối
Nhớ những con sông nối bao dòng kinh
Nhớ ngựa thồ ngoại ô xa vắng
Nhớ xôn xao hàng quán đêm đêm

Em còn nhớ hay em đã quên
Trong lòng phố mưa đêm trói chân
Dưới hiên nhìn nước dâng tràn
Phố bỗng là dòng sông uốn quanh

2. Em còn nhớ hay em đã quên
Nhớ Sài gòn những chiều gặp gỡ
Nhớ món ăn quen nhớ ly chè thơm
Nhớ bạn bè chào nhau quen tiếng
Phố em qua gạch ngói quen tên

Em còn nhớ hay em đã quên
Khi chiều xuống bên sông nước lên
Én nô đùa giữa phố nhà
Có nắng vàng lạc trên lối đi

Em ra đi nơi này vẫn thế
Vẫn có em trong tim của mẹ
Thành phố vẫn có những ước mơ
Vẫn sống thiết tha
Vẫn lấp lánh hoa trên đường đi

Em còn nhớ hay em đã quên
Nhớ Sài Gòn những chiều lộng gió
Lá hát như mưa suốt con đường đi
Có mặt đường vàng hoa như gấm
Có không gian màu áo bay lên

Em còn nhớ hay em đã quên
Quê nhà đó năm xưa có em
Có bóng dừa có câu hò
Có con đò chở mưa nắng đi.

Bài hát có vẻ là nơi gửi gắm nỗi nhớ của tác giả với người con gái xa xứ, khi mà ở Sài Gòn, đâu đâu ông cũng tìm thấy kỷ niệm với người xưa! Nhưng không hiểu sao nỗi lần nghe xong bài hát lại thấy nhớ đến quê hương của mình. Đất và người, những kỷ niệm và những giá trị của quê hương vẫn còn nguyên vẹn:
Em ra đi nơi này vẫn thế
Lá vẫn xanh trên con đường nhỏ
Vườn xưa vẫn có tiếng mẹ ru
Có tiếng em thơ
Có chút nắng trong tiếng gà trưa.

Phải chăng vì thế mà nghe Thu Phương hát bài này sao mà thấy da diết đến vậy!
dadoriver
Newbie
Newbie
Bài viết: 35
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 17:12
Đến từ: Quê hương tôi có dòng sông nhỏ

Re: Những ca khúc của Nhạc Trịnh

Gửi bài by dadoriver »

"Đi về đâu hỡi em, khi trong lòng không chút nắng
Giấc mơ đời xa vắng
Bước chân không chờ ai đón"

Phải nói ca từ của ông này thuộc dạng siêu nhiên. "Bước chân không chờ ai đón" đó chính là chuỗi ngày nối tiếp chuỗi ngày của cái khổ tưởng chừng không có điểm dừng!!! Chỉ một câu thôi đã dường như gói gọn một cuộc sống cùng chuỗi ngày bất hạnh dường như vô thuỷ vô chung!

Thế nhưng hai khổ đoạn sau của Trịnh nghe sáng dần lên:

Em về đâu hỡi em
Hãy lau khô dòng nước mắt
Đời gọi em biết bao lần
Đời gọi em về giữa yêu thương
Để trả em ngày tháng êm đềm
Trả lại nắng trong tim
Trả lại thoáng hương thơm

Em về đâu hỡi em
Có nghe tình yêu lên tiếng
Hãy chôn vào quên lãng
Nỗi đau hay niềm cay đắng
Đời nhẹ nâng bước chân em
Về lại trong phố thênh thang
Bao buồn xưa sẽ quên
Hãy yêu khi đời mang đến
Một cành hoa giữa tâm hồn.

Hãy gạt bỏ mọi phiền lo, mọi vất vả, lỗi lầm, bươn trải ngày thường, hãy biết lắng nghe cuộc đời, bạn sẽ tìm được niềm vui trong đó. Hãy biết nâng niu những niềm vui của cuộc sống mang lại, biết sống có tình yêu, bạn sẽ thấy cuộc đời này đẹp hơn, đáng sống hơn rất nhiều!

Mỗi lần nghe bài hát này, tự dưng lại thấy mình sống mạnh mẽ hơn, bao dung hơn, âm nhạc thật kỳ lạ!
Đăng trả lời

Quay về