Thơ tình
-
- Newbie
- Bài viết: 47
- Ngày tham gia: 09 Tháng 6 2011, 22:56
Re: Thơ tình
Anh xin lỗi cho lòng em bối rối.
Có nên không..chắp lại mối duyên xưa.
Mối duyên xưa, hay là mối duyên thừa.
Cả hai đứa đã vùi vào dĩ vãng.
Mối tình đó có chi mà anh đáng
kể làm chi và hắt hủi làm chi.
Cũng nước mắt cũng buồn đau khổ tủi.
Đối với em, em không hề hắt hủi.
Mà chấp nhận những chuyện đã qua.
Em đã hiểu vì sao mình lầm lỗi.
Vì sao mình lầm lỗi đến buồn đau.....
Có nên không..chắp lại mối duyên xưa.
Mối duyên xưa, hay là mối duyên thừa.
Cả hai đứa đã vùi vào dĩ vãng.
Mối tình đó có chi mà anh đáng
kể làm chi và hắt hủi làm chi.
Cũng nước mắt cũng buồn đau khổ tủi.
Đối với em, em không hề hắt hủi.
Mà chấp nhận những chuyện đã qua.
Em đã hiểu vì sao mình lầm lỗi.
Vì sao mình lầm lỗi đến buồn đau.....
- fanhcm
- HP-FC member
- Bài viết: 147
- Ngày tham gia: 20 Tháng 2 2010, 17:01
Re: Thơ tình
Fan bán nụ cười rồng mua nhé
Điểm trang răng vảy với nhân gian
Chiếc áo tình yêu tưởng vừa vặn
Ngờ đâu đã rách quá vội vàng
Điểm trang răng vảy với nhân gian
Chiếc áo tình yêu tưởng vừa vặn
Ngờ đâu đã rách quá vội vàng
- zuki
- Điều hành viên
- Bài viết: 958
- Ngày tham gia: 14 Tháng 2 2012, 18:03
- Đến từ: An Lão - Hải Phòng
Re: Thơ tình
NHỮNG TƯỞNG...
Những tưởng một ngày chắc có thể quên nhau
những thói quen cũ sẽ chẳng còn là gì hết
chỉ thấy dửng dưng trước những câu từ định viết
chẳng nghĩa lí gì, cũng chẳng viết về ai...
Những tưởng một ngày không còn cần lắm một bờ vai
bởi giờ đây, có lẽ ai cũng thế
không còn khát khao những lời từng kể
chẳng hạn một ngày thấy nhớ nhau hơn...
Chẳng còn chạnh lòng với cái ý nghĩ cô đơn
khi tất cả bỗng trở thành tạm bợ
không còn giả mà vờ dặn lòng "đừng nhớ!"
bởi lẽ hình như...hình như thấy thờ ơ...
Những tưởng vài ngày mới lại muốn viết một dòng thơ
không đủ cảm xúc nên lại đành bỏ dở
nghe những âm vần như tiếng lòng ai vỡ
rời rạc quá rồi không chắp vá nổi một hình dung...
Những tưởng một ngày không có nỗi mông lung
khi mưa bỗng đến vội vàng khung cửa vắng
khiến những hàng cây vừa đằm mình trong nắng
bất chợt run lên nghe tĩnh lặng vỡ òa...
Những tưởng một ngày không còn thấy xót xa
sau tất cả...không là gì nữa hết
nhưng chính hôm nay thổn thức lòng ta biết
còn một tình yêu da diết đến chừng nào....
Những tưởng một ngày chắc có thể quên nhau
những thói quen cũ sẽ chẳng còn là gì hết
chỉ thấy dửng dưng trước những câu từ định viết
chẳng nghĩa lí gì, cũng chẳng viết về ai...
Những tưởng một ngày không còn cần lắm một bờ vai
bởi giờ đây, có lẽ ai cũng thế
không còn khát khao những lời từng kể
chẳng hạn một ngày thấy nhớ nhau hơn...
Chẳng còn chạnh lòng với cái ý nghĩ cô đơn
khi tất cả bỗng trở thành tạm bợ
không còn giả mà vờ dặn lòng "đừng nhớ!"
bởi lẽ hình như...hình như thấy thờ ơ...
Những tưởng vài ngày mới lại muốn viết một dòng thơ
không đủ cảm xúc nên lại đành bỏ dở
nghe những âm vần như tiếng lòng ai vỡ
rời rạc quá rồi không chắp vá nổi một hình dung...
Những tưởng một ngày không có nỗi mông lung
khi mưa bỗng đến vội vàng khung cửa vắng
khiến những hàng cây vừa đằm mình trong nắng
bất chợt run lên nghe tĩnh lặng vỡ òa...
Những tưởng một ngày không còn thấy xót xa
sau tất cả...không là gì nữa hết
nhưng chính hôm nay thổn thức lòng ta biết
còn một tình yêu da diết đến chừng nào....
Mình Chân Ngắn, Đi Chậm Nhưng Không Thụt Lùi
-
- TVKC
- Bài viết: 357
- Ngày tham gia: 06 Tháng 5 2012, 21:28
Re: Thơ tình
Hoan hô Zuki, bài thờ quá mịn. Like cho em rồi đóa
- Chim Cánh Cụt
- HP-FC member
- Bài viết: 78
- Ngày tham gia: 26 Tháng 3 2013, 00:24
- Đến từ: Hà Nội
Re: Thơ tình
TỰ HÁT
Chả dại gì em ước nó bằng vàng
Trái tim em, anh đã từng biết đấy
Anh là người coi thường của cải
Nên nếu cần anh bán nó đi ngay
Em cũng không mong nó giống mặt trời
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình anh với đêm dài câm lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em
Em trở về đúng nghĩa trái tim
Biết làm sống những hồng cầu đã chết
Biết lấy lại những gì đã mất
Biết rút gần khoảng cách của yêu tin
Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Biết khao khát những điều anh mơ ước
Biết xúc động qua nhiều nhận thức
Biết yêu anh và biết được anh yêu
Mùa thu nay sao bão giông nhiều
Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh
Em lo âu trước xa tắp đường mình
Trái tim đập những điều không thể nói
Trái tim đập cồn cào cơn đói
Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn
Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.
Xuân Quỳnh
Chả dại gì em ước nó bằng vàng
Trái tim em, anh đã từng biết đấy
Anh là người coi thường của cải
Nên nếu cần anh bán nó đi ngay
Em cũng không mong nó giống mặt trời
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình anh với đêm dài câm lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em
Em trở về đúng nghĩa trái tim
Biết làm sống những hồng cầu đã chết
Biết lấy lại những gì đã mất
Biết rút gần khoảng cách của yêu tin
Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Biết khao khát những điều anh mơ ước
Biết xúc động qua nhiều nhận thức
Biết yêu anh và biết được anh yêu
Mùa thu nay sao bão giông nhiều
Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh
Em lo âu trước xa tắp đường mình
Trái tim đập những điều không thể nói
Trái tim đập cồn cào cơn đói
Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn
Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.
Xuân Quỳnh
-
- HP-FC silver member
- Bài viết: 1119
- Ngày tham gia: 05 Tháng 3 2013, 20:45
- Đến từ: Hải Phòng
Re: Thơ tình
hay lắm em.thank "kvs"Chim Cánh Cụt đã viết:TỰ HÁT
Chả dại gì em ước nó bằng vàng
Trái tim em, anh đã từng biết đấy
Anh là người coi thường của cải
Nên nếu cần anh bán nó đi ngay
Em cũng không mong nó giống mặt trời
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình anh với đêm dài câm lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em
Em trở về đúng nghĩa trái tim
Biết làm sống những hồng cầu đã chết
Biết lấy lại những gì đã mất
Biết rút gần khoảng cách của yêu tin
Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Biết khao khát những điều anh mơ ước
Biết xúc động qua nhiều nhận thức
Biết yêu anh và biết được anh yêu
Mùa thu nay sao bão giông nhiều
Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh
Em lo âu trước xa tắp đường mình
Trái tim đập những điều không thể nói
Trái tim đập cồn cào cơn đói
Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn
Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.
Xuân Quỳnh
- Chim Cánh Cụt
- HP-FC member
- Bài viết: 78
- Ngày tham gia: 26 Tháng 3 2013, 00:24
- Đến từ: Hà Nội
Re: Thơ tình
Hôm nay dọn nhà.Lôi hết những cũ kĩ của mẹ ra đọc.Thấy một bài thơ mẹ chép tay từ năm mẹ mới đôi mươi...........
Vườn Trong Phố
Tác giả: Lưu Quang Vũ
Trong thành phố có một vườn cây mát
Trong triệu người có em của ta
Buổi trưa nắng bầy ong đi kiếm mật
Vào vườn rồi ong chẳng nhớ lối ra
Vườn em là nơi đọng gió trời xa
Hoa tím chim kêu bàng thưa lá nắng
Con nhện đi về giăng tơ trắng
Trái tròn căng mập nhựa sinh sôi
Nơi ban mai cỏ ướt sương rơi
Một hạt nhỏ mơ hồ trên má
Hơi lạnh nào ngón tay cầm se giá
Suốt cuộc đời cũng chẳng hiểu vì sao
Nơi đêm khuya vọng lại tiếng còi tàu
Bỗng nhớ xa xôi những miền đất nước
Nơi bài hát lên đường ta hẹn ước
Nơi góc vườn ta để quên chùm hoa
Nơi vòm lá rì rào xao động cơn mưa
Quả ngọt chín khi mùa ve lại đến
Những chân trời màu hồng những chân trời màu tím
Những ngôi sao bàng bạc cả hoàng hôn
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm
Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc
Se sẽ chứ không cánh buồm bay mất
Qua dịu dàng ẩm ướt của làn môi
Dưa hấu bổ ra thơm suốt ngày dài
Em cũng mát lành như trái cây mùa hạ
Nước da nâu và nụ cười bỡ ngỡ
Em như cầu vồng bảy sắc hiện sau mưa
Đến bây giờ đánh giặc anh đi xa
Nhìn lại mảnh vườn xưa thấy hẹp
Biết bao điều anh còn chưa nói được
Rối rít trong lòng một nỗi em em
Rừng rậm đèo cao anh đã vượt lên
Theo tiếng gọi con tàu ngày bé dại
Vườn không níu được bước chân trở lại
Nhưng lá còn che mát suốt đường anh
Mảnh vườn em vẫn là mảnh vườn xanh
Nơi ban đầu lòng ta ươm tổ mật
Nơi ta hái những chùm thơ thứ nhất
Nơi thu sang mây trắng vẫn bay về.
1967
Vườn Trong Phố
Tác giả: Lưu Quang Vũ
Trong thành phố có một vườn cây mát
Trong triệu người có em của ta
Buổi trưa nắng bầy ong đi kiếm mật
Vào vườn rồi ong chẳng nhớ lối ra
Vườn em là nơi đọng gió trời xa
Hoa tím chim kêu bàng thưa lá nắng
Con nhện đi về giăng tơ trắng
Trái tròn căng mập nhựa sinh sôi
Nơi ban mai cỏ ướt sương rơi
Một hạt nhỏ mơ hồ trên má
Hơi lạnh nào ngón tay cầm se giá
Suốt cuộc đời cũng chẳng hiểu vì sao
Nơi đêm khuya vọng lại tiếng còi tàu
Bỗng nhớ xa xôi những miền đất nước
Nơi bài hát lên đường ta hẹn ước
Nơi góc vườn ta để quên chùm hoa
Nơi vòm lá rì rào xao động cơn mưa
Quả ngọt chín khi mùa ve lại đến
Những chân trời màu hồng những chân trời màu tím
Những ngôi sao bàng bạc cả hoàng hôn
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm
Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc
Se sẽ chứ không cánh buồm bay mất
Qua dịu dàng ẩm ướt của làn môi
Dưa hấu bổ ra thơm suốt ngày dài
Em cũng mát lành như trái cây mùa hạ
Nước da nâu và nụ cười bỡ ngỡ
Em như cầu vồng bảy sắc hiện sau mưa
Đến bây giờ đánh giặc anh đi xa
Nhìn lại mảnh vườn xưa thấy hẹp
Biết bao điều anh còn chưa nói được
Rối rít trong lòng một nỗi em em
Rừng rậm đèo cao anh đã vượt lên
Theo tiếng gọi con tàu ngày bé dại
Vườn không níu được bước chân trở lại
Nhưng lá còn che mát suốt đường anh
Mảnh vườn em vẫn là mảnh vườn xanh
Nơi ban đầu lòng ta ươm tổ mật
Nơi ta hái những chùm thơ thứ nhất
Nơi thu sang mây trắng vẫn bay về.
1967
-
- Newbie
- Bài viết: 15
- Ngày tham gia: 15 Tháng 11 2011, 22:09
Re: Thơ tình
Có nhiều nhặn gì đâu em cần một vòng tay
Để em sà vào lòng những khi mệt mỏi
Anh yêu dấu, có những điều không thể nói
Chỉ một nụ hôn là trôi hết muộn phiền
Có nhiều nhặn gì đâu một điểm tựa bình yên
Vỗ về em mỗi đêm em tỉnh giấc
Ngoài kia đêm, ngoài kia sấm chớp
Em yên lòng trong giấc ngủ sâu
Dấu yêu của em ơi giờ này anh ở đâu?
Có lắng nghe tiếng lòng em nhung nhớ
Có nhiều nhặn gì đâu, chỉ một lần gõ cửa
Anh hãy bước vào và vĩnh viễn bên em...
Có nhiều nhặn gì đâu, em ước buổi chiều êm
Được ngả đầu trên ngực anh ấm nóng
Nghe tiếng sóng cồn cào rát bỏng
Tiếng yêu bờ cát trắng tinh khôi..
Em chỉ ước mơ hạnh phúc giản dị thôi
Được nắm tay anh mỗi chiều mỗi sáng
Được ngồi bên nhau dưới bóng chiều sắp rạn
Nghe tim mình chầm chậm gõ nhịp vui
(ST)
Để em sà vào lòng những khi mệt mỏi
Anh yêu dấu, có những điều không thể nói
Chỉ một nụ hôn là trôi hết muộn phiền
Có nhiều nhặn gì đâu một điểm tựa bình yên
Vỗ về em mỗi đêm em tỉnh giấc
Ngoài kia đêm, ngoài kia sấm chớp
Em yên lòng trong giấc ngủ sâu
Dấu yêu của em ơi giờ này anh ở đâu?
Có lắng nghe tiếng lòng em nhung nhớ
Có nhiều nhặn gì đâu, chỉ một lần gõ cửa
Anh hãy bước vào và vĩnh viễn bên em...
Có nhiều nhặn gì đâu, em ước buổi chiều êm
Được ngả đầu trên ngực anh ấm nóng
Nghe tiếng sóng cồn cào rát bỏng
Tiếng yêu bờ cát trắng tinh khôi..
Em chỉ ước mơ hạnh phúc giản dị thôi
Được nắm tay anh mỗi chiều mỗi sáng
Được ngồi bên nhau dưới bóng chiều sắp rạn
Nghe tim mình chầm chậm gõ nhịp vui
(ST)
-
- Newbie
- Bài viết: 15
- Ngày tham gia: 15 Tháng 11 2011, 22:09
Re: Thơ tình
CHẲNG GIỮ ĐƯỢC MÂY BAY
_Phạm Ngọc_
Những con đường gọi gió mùa đông
Em lạc lõng giữa ngày giông bão
Chút hoàng hôn nhạt nhòa trên áo
Em níu một bầu trời chẳng giữ được mây bay
Biết tìm gì trong giọt nắng phai
Xa xôi lắm anh bên kia mùa hạ
Gửi nỗi buồn trên ngàn mắt lá
Sẽ ngủ vùi trong ký ức mùa đông
Nghiêng đời mình qua những nhánh sông
Em chao đảo với tháng ngày thương nhớ
Rồi chẳng biết anh có về không nữa
Ngực thanh tân đêm nao nức đợi chờ
Bàn tay người xoa dịu những giấc mơ
Cho em biết mình vẫn còn mê muội
Chỉ còn em giữa muôn trùng bóng tối
Giữa vô cùng sâu thẳm mắt đêm đen
Chỉ mình em nghe nhịp đập trái tim
Bất thường lắm khi mùa đang trở lạnh
Đừng ! Đừng để em chìm vào quên lãng
Đừng để em một mình nói tiếng yêu anh
Giọt nước mắt nào mà chẳng long lanh
Giòng sông nào không trôi về một hướng
Về nhé anh ! Cùng em dù đã muộn
Đừng để em một mình, giữa ngọn gió mùa đông!
_Phạm Ngọc_
Những con đường gọi gió mùa đông
Em lạc lõng giữa ngày giông bão
Chút hoàng hôn nhạt nhòa trên áo
Em níu một bầu trời chẳng giữ được mây bay
Biết tìm gì trong giọt nắng phai
Xa xôi lắm anh bên kia mùa hạ
Gửi nỗi buồn trên ngàn mắt lá
Sẽ ngủ vùi trong ký ức mùa đông
Nghiêng đời mình qua những nhánh sông
Em chao đảo với tháng ngày thương nhớ
Rồi chẳng biết anh có về không nữa
Ngực thanh tân đêm nao nức đợi chờ
Bàn tay người xoa dịu những giấc mơ
Cho em biết mình vẫn còn mê muội
Chỉ còn em giữa muôn trùng bóng tối
Giữa vô cùng sâu thẳm mắt đêm đen
Chỉ mình em nghe nhịp đập trái tim
Bất thường lắm khi mùa đang trở lạnh
Đừng ! Đừng để em chìm vào quên lãng
Đừng để em một mình nói tiếng yêu anh
Giọt nước mắt nào mà chẳng long lanh
Giòng sông nào không trôi về một hướng
Về nhé anh ! Cùng em dù đã muộn
Đừng để em một mình, giữa ngọn gió mùa đông!
-
- HP-FC member
- Bài viết: 658
- Ngày tham gia: 24 Tháng 11 2009, 11:42
Re: Thơ tình
Trăng
Một nửa
Lặn tìm một nửa
Tìm được rồi
Vành vạnh giữa trời sao!
Em
Một nửa
Lội tìm một nửa!
Tìm được rồi
Hai nửa
Khuyết
Đau!
(st)
Một nửa
Lặn tìm một nửa
Tìm được rồi
Vành vạnh giữa trời sao!
Em
Một nửa
Lội tìm một nửa!
Tìm được rồi
Hai nửa
Khuyết
Đau!
(st)