Giảm lệ thuộc Trung Quốc, chúng ta làm được đến đâu

Các điều hành viên: dungtrinh407, kiencangcon

Đăng trả lời
Hình đại diện của thành viên
hoang quang huy
TVTB
TVTB
Bài viết: 6146
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 20:10
Đến từ: Vâng, tôi Hải Phòng

Giảm lệ thuộc Trung Quốc, chúng ta làm được đến đâu

Gửi bài by hoang quang huy »

Những ngày gần đây, trên báo chí, ngoài đường phố đến vỉa hè, thông tin về vụ Trung Quốc xâm phạm ta đang cực nóng

Ngoài việc hô hào biểu tình, treo avatar, tìm hiểu việc kiện Trung Quốc, còn 1 việc rất đáng lưu tâm đó là "tẩy chay hàng Trung Quốc" - 1 cách giảm lệ thuộc vào tên láng giềng to xác xấu tính

Đã có những nhà hàng, khách sạn từ chối phục vụ khách Trung Quốc

Nhưng liệu chúng ta tẩy chay họ được đến đâu
Những ai làm kinh doanh, sản xuất chắc chắn thấm điều này nhất, buôn bán rất khó bán nếu thiếu hàng từ Trung Quốc, còn sản xuất thì gần như không thể thiếu nguyên liệu từ Trung Quốc.

Tôi làm về kiến trúc và nội thất, cúng biết sơ sơ chuyện này
Từ viên gạch men, phải thừa nhận gạch men Trung Quốc đẹp hơn hàng nội nhiều, giá cả không đắt hơn, bàn ghế da từ Trung Quốc giá rất rẻ mà đẹp. Còn phụ kiện nội thất, từ cái tay nắm tủ bếp, cái bản lề tủ, tôi cũng mua hàng xuất xứ Trung Quốc, vì đơn giản chưa thấy hàng Việt Nam. Cái giá úp bát bằng inox cũng thế, ngoài những hàng gia công kiểu gia đình với kiểu dáng thô vụng thì không có nhà cung cấp nào của Việt Nam để tạo ra sản phẩm "được mắt" cả, muốn vừa mắt mà vừa tiền thì mua của Trung Quốc

Người Việt Nam chúng ta kém ư ?

Không, tôi nghĩ là người Việt thông minh, giỏi làm, giỏi sáng tạo, không thông minh sáng tạo thì làm sao tên lửa SAM 2 tầm trung lại bắn được B52 ở tầm cao, nhưng còn một cái giỏi nữa đó là giỏi dìm hàng nhau, giỏi chộp giật.

Chộp giật thì thế này. Một người bạn có nói với tôi "anh ạ, em làm sản xuất mới thấy nếu các nhà sản xuất Việt đồng lòng thì hàng Việt có thể rẻ hơn hàng Trung Quốc. Em ví dụ thế này. Em sản xuất ra cái quạt, thì cánh quạt em phải có nhà cung cấp, mô tơ, vỏ, đế ... cũng phải có nhà cung cấp. Mới đầu mọi thứ OK, sau 1 thời gian thì bên cung cấp cánh quạt tăng giá vì họ thấy sản phẩm của em đã vào hệ thống, em sẽ trục trặc nếu đổi nhà cung cấp cánh quạt. Các nhà cung cấp khác cũng thế nên họ từ từ tăng giá ... Vậy là em phải tăng giá cái quạt lên thì mới có lãi ... Đấy là lý do tại sao nhiều hàng Việt Nam không rẻ". Còn hàng Việt muốn rẻ mà tốt ư. May sao ta có ông Đoàn Nguyên Đức khi ông cho ra sản phẩm đường kính chất lượng mà giá rẻ để xuất được sang Trung Quốc. Nhưng hãy xem tại sao ông không thể làm điều đó nếu đầu tư ở Việt Nam, mà phải sang Lào, Campuchia thì ông mới đầu tư được hiệu quả. Trong khi đất, rừng của ta toàn cho Trung Quốc thuê cực kỳ rẻ mạt với thời gian gần bằng thế kỷ

Còn dìm hàng, hãy nhìn câu chuyện con chim Flappy bird là bạn thấy. Ngay cả việc thể hiện tình yêu nước. Có không ít kẻ tự cho mình cao hơn người khác bằng cách chê bai người này kia là "anh hùng bàn phím" hoặc "yêu nước cho đúng kiểu". Có thể những "anh hùng bàn phím" đó có phần bốc đồng, nhưng phải thừa nhận họ cũng làm cho không khí yêu nước thêm sôi sục, còn cái gì đúng hay sai, tự thời gian và kết quả sẽ trả lời, phán xét nhau để tự "phong thánh" cho mình ích gì.

Hồi tôi còn bé, bố mẹ tôi kể trước năm 1979, ở khu vực phố Kỳ Đồng có mấy hàng cơm của Hoa kiều. Mấy hàng cơm này gần nhau và cứ 7h tối hàng ngày là đồng loạt đóng cửa. Khách ăn vì thế cảm thấy hàng cơm luôn "đắt khách". Chỉ vài hàng cơm của Hoa kiều mà họ có sự thống nhất, đồng lòng trong kinh doanh như thế. Còn ta thì sao, báo chí không ít lần viết về các doanh nghiệp thuỷ sản thi nhau phá giá của nhau khi xuất khẩu. Kết quả là lợi nhuận nếu có được cũng chỉ rất khiêm tốn.

Đau nữa là nông dân Việt Nam năm nào cũng bị thương lái Trung Quốc dắt mũi. Đừng trách người nông dân, họ chỉ biết sản xuất thôi, và khi sản xuất họ có đóng thuế để góp phần nuôi bao nhiêu "Viện chiến lược" và nhà quản lý này nọ. Thế khi họ bị dắt mũi thì các học giả ở các Viện chiên lược và các nhà quản lý ở đâu. Để dắt mũi họ thì không thể là 1 thương lái mà phải là 1 "tập đoàn thương lái" hoạt động cực kỳ ăn ý. Ồ, thương lái Trung Quốc đó vẫn hơn ta ở sự "ăn ý và thống nhất".

Chúng ta dùng nhiều hàng Trung Quốc, xem nhiều phim Trung Quốc, thanh niên không ít người buột miệng nói :"đã là nam tử hán trượng phu thì phải ..." mà không hiểu từ chũ "hán" trong từ "nam tử hán" lẽ ra phải viết hoa để chỉ "thanh niên Hán tốt". Vậy chúng ta sẽ "cai" họ được đến đâu.

Tôi chắc chắn không đủ tầm để tìm câu trả lời, ngày mai tôi báo giá nội thất cho khách hàng vẫn phải có phụ kiện Trung Quốc, nhưng vẫn cứ phải hỏi, và trả lời AQ 1 chút "đời con cháu tao sẽ ăn con cháu mày"

Mấy hôm nữa tôi lại đi Quảng Ninh để bàn giao hồ sơ thiết kế nhà cho mấy ông anh kinh doanh than ngoài đó. Lại nhớ có lần mấy anh í nói :"Mày có biết bọn Tàu nó mua than của mình để làm gì không, để dùng ư, không đâu, để chôn xuống đất cho con cháu nó dùng đấy"
Hình đại diện của thành viên
Kinh vô sắc
TVKC
TVKC
Bài viết: 1942
Ngày tham gia: 30 Tháng 1 2013, 21:45

Re: Giảm lệ thuộc Trung Quốc, chúng ta làm được đến đâu

Gửi bài by Kinh vô sắc »

Còn lâu mới giảm được hàng TQ khi hàng của nó nuôi sống cả một hệ thống buôn lậu,trong đó có cán bộ tiếp tay,làm luật. Người mình cũng tối mắt vì lợi mà tự giết nhau bằng thực phẩm hôi thối nhập từ nó về rồi tẩy rửa bằng hoá chất.
CHẾT KHÔNG ĐÁNG SỢ BẰNG CHƯA ĐƯỢC SỐNG!
gauhpvn12
HP-FC silver member
HP-FC silver member
Bài viết: 1248
Ngày tham gia: 08 Tháng 12 2012, 23:34

Re: Giảm lệ thuộc Trung Quốc, chúng ta làm được đến đâu

Gửi bài by gauhpvn12 »

mặt nào ra mặt í bác ợ
đuổi chó tàu ra khỏi lãnh hải Vn nó là quốc thể, còn cái vụ kinh tế nó vẫn là kinh tế k nẫn lộn với nhau được.
chả cứ gì VN sát tàu mà nhiều quốc gia khác tàu nó cũng vươn cái vòi của nó ra được, nguyên tắc cạnh tranh là ngon bổ rẻ, thằng tàu đáp ứng được hết, tại sao lại k dùng cơ chứ ? tẩy chay nó để làm cái gì ? e k ác cảm gì với hàng tàu cả, kinh tế là tiền, cái gì tạo ra tiền thì là tốt, thúc đẩy thông thưing mua bán nhiều là tốt (tất nhiên cũng phải có đạo đức, những hàng thâm đểu của chó tàu thì e cứ nói thẳng là k chỉ có tàu, ta cũng đểu lòi, là do cơ sở kinh doanh, cty đó đạo đức hay k) túm lại hàng tung cẩu coi nó là phương tiện là bàn đạp để mình giàu mạnh thôi,

e cứ nói bình dân thế này thằng nào có tiền là dc nể hơn, nghèo nói éo ai nghe, nên VN cứ giàu đi tất sẽ mạnh.
Hình đại diện của thành viên
girl.xinh.yeuXMHP
HP-FC gold member
HP-FC gold member
Bài viết: 2726
Ngày tham gia: 22 Tháng 3 2010, 01:54

Re: Giảm lệ thuộc Trung Quốc, chúng ta làm được đến đâu

Gửi bài by girl.xinh.yeuXMHP »

Trung quốc nó cấm biên cho vài tháng là dân buôn bán,xuất nhập khẩu đủ kiểu đói nhăn răng
Hình đại diện của thành viên
mimosa
HP-FC member
HP-FC member
Bài viết: 159
Ngày tham gia: 25 Tháng 11 2013, 19:06

Re: Giảm lệ thuộc Trung Quốc, chúng ta làm được đến đâu

Gửi bài by mimosa »

Cho rằng không liên quan thì có thể đọc bài này

LTS: Trong những ngày này, mọi trái tim Việt Nam đều hướng ra biển Đông, nơi mối nguy cơ của dân tộc đang đe hoạ. Khi đất mẹ lâm nguy, mọi trái tim đau đớn, và mọi cái đầu cần phải suy nghĩ nên làm gì để bảo vệ tổ quốc thiêng liêng. Hơn bao giờ hết, trong lúc Tổ quốc nguy nan, tình yêu nước lại thức tỉnh trong lòng mỗi người Việt.

Tuần Việt Nam trân trọng giới thiệu chia sẻ của nhà báo Trần Đăng Tuấn, nguyên phó Tổng giám đốc Đài truyền hình Việt Nam.


Suy nghĩ trong những ngày tháng 5 không bình yên

Với sự việc giàn khoan 981 của Trung Quốc tại Biển Đông, liệu còn ai có thể mơ hồ về những nguy cơ mà đất nước này sẽ phải đương đầu trong giai đoạn lịch sử khắc nghiệt này? Chúng ta có chính nghĩa, và những người tôn trọng lẽ phải sẽ thông cảm, ủng hộ . Biết tranh thủ từng ủng hộ lớn nhỏ, nhưng không thể trông cậy nhiều hơn thực tế vào đó.

biển Đông, giàn khoan, Trường Sa, Hoàng Sa, Việt Nam, Trung Quốc, nội lực, tự cường
Ảnh: Kiên Trung
Trong thế giới còn đang giằng xé bởi cuộc cạnh tranh quyền lợi và ảnh hưởng, chúng ta trước hết phải tự lo cho mình thì mới hy vọng đứng vững. Chỉ mười năm trước thôi, chúng ta có bối cảnh quốc tế thuận lợi như thế nào. Bây giờ bối cảnh phức tạp ra sao. Và chúng ta chưa thể biết hết những chuyển biến tốt xấu trong giai đoạn tới. Tác giả của quyển sách “Thế giới phẳng” đang ở Việt Nam. Và khi câu chuyện liên quan đến Biển Đông, ông cũng không tìm ra cách diễn đạt tốt hơn, là lấy hình ảnh quen thuộc ở Việt Nam: Bó đũa.

Nếu chuyện các nước yêu hoà bình, công lý chưa thể thành bó đũa ngay để bảo vệ mình và bảo vệ nhau, thì trước hết những người cùng một dân tộc muốn đất nước tồn tại, vượt quathử thách phải làm được điều đó. Để giữ được hoà bình, giữ được quyền sống và phát triển, chỉ có một con đường : Tăng cường nội lực. Nội lực có mạnh mới tránh được xung đột – điều mà người Việt Nam không bao giờ muốn gặp lại trên đường đi của mình.

Từ nay, chúng ta không thể sống và nghĩ giống như trước được. Chúng ta không thể chỉ nghĩ rằng sa vào “bẫy thu nhập trung bình” là nguy cơ lớn nhất. Không nỗ lực thì cái đáng lo nhất ghê gớm hơn : Nền độc lập, cuộc sống hoà bình cho con cháu chúng ta. Những yếu kém của chúng ta không chỉ làm nới xa khoảng cách, thua chị kém em. Những yếu kém ấy nếu kéo dài sẽ đe doạ sự tồn vong của đất nước.

Phải nghĩ khác về tất cả những gì có thể làm nội lực đất nước mạnh lên: Không phải lời nói, mà những biện pháp rõ ràng và cụ thể để mọi người Việt Nam, làm khoa học, công nghệ, làm kinh doanh, sản xuất, hay học tập… đều phát huy được hết năng lực của mình, không bị ngán trở bởi sự vô cảm của các cơ chế, thể chế, bởi những người bám vào thể chế, cơ chế đó mà gà gật sống.

biển Đông, giàn khoan, Trường Sa, Hoàng Sa, Việt Nam, Trung Quốc, nội lực, tự cường
Ảnh: Kiên Trung
Trên thế giới có những nước nhỏ, nằm trong vòng xoáy xung đột, nhưng vẫn vững mạnh, chẳng ai bắt nạt nổi, chủ yếu là do biết tập trung sức của cả dân tộc để phát triển thành công kinh tế, công nghệ tiên tiến, quân đội tinh nhuệ, tổ chức và quản lý xã hội tối ưu.

Phải nghĩ khác về những gì đang làm nội lực bị mất máu: Ngoài tham nhũng, tham ô, thì sự luộm thuộm, lợi ích nhóm, thiếu minh bạch, thiếu dân chủ, được chăng hay chớ, trì trệ vô trách nhiệm….cũng sẽ khiến cái giá phải trả không chỉ là giàu nghèo, phát triển hay chững lại, mà là chính cuộc sống yên bình cho con cái chúng ta.

Chúng ta cần thấm hiểu rằng nếu mỗi công trình làm ăn cẩu thả, để rồi “thêm một tý, có sao đâu”, thì sẽ dẫn đến những hậu quả lớn hơn chỉ là cạn kiệt công quỹ. Chúng ta cần biết chúng ta đang ở đâu, có cái gì, cần cái gì trước. Ví dụ chi mấy ngàn tỷ cho một việc ‘nâng cao vị thế” có nên không, hay dùng tiền ấy để mua thêm tàu Cảnh sát biển, để giúp đỡ ngư dân, để truyền thông cho thế giới hiểu rõ sự thật. Nó giống như chi tiền mở tiệc vui hay mua thêm rào gai chêm thêm vào chỗ phên dậu còn chưa kín. Sức mạnh quốc phòng ở quân đội, vũ khí, quan hệ quốc tế.

Nhưng nguồn gốc sức mạnh quốc phòng bắt nguồn từ làng xóm, nơi người ta có thể yên tâm dồn tâm sức vào ruộng đất; Từ những khu công nghiệp, nơi cả chủ đầu tư, cả người làm thuê đều cảm thấy lợi ích của mình được bảo hộ; Từ những công trình khoa học được nâng đỡ để thành công, đem lại lợi ích nhanh chóng; Từ mái trường trong sạch, nơi không có bóng dáng bạo lực, các tâm hồn trong trắng không bị tổn thương và vẩn đục; Từ công sở, nơi người dân cảm thấy mình được tôn trọng và được phục vụ; Từ bệnh viện, nơi có tình thương và trách nhiệm với đồng loại; Từ những địa danh du lịch, nơi khách nước ngoài không bị “chặt chém’, mà được tôn trọng và chăm sóc; Từ một cuộc sống, mà mỗi người dân đều cảm thấy được làm chủ, được an toàn, không vướng oan sai, ít bị tai ương, tai nạn rình rập, và mỗi người dân muốn góp phần mình cho cuộc sống ấy tử tế, tốt đẹp thêm lên.

Có thể sơ tán một gia đình. Một khu vực. Một vùng đất. Nhưng không thể sơ tán một đất nước. Chỉ có một con đường : Kiên định, tỉnh táo,vận dụng hết trí tuệ và ý chí để gìn giữ không gian sống ông cha để lại, gìn giữ cuộc sống yên lành.

Trần Đăng Tuấn
Hình đại diện của thành viên
Tuyến Hàng Kênh
TVKC
TVKC
Bài viết: 6196
Ngày tham gia: 24 Tháng 2 2011, 16:59
Đến từ: Hàng Kênh, Lê Chân Hải Phòng

Re: Giảm lệ thuộc Trung Quốc, chúng ta làm được đến đâu

Gửi bài by Tuyến Hàng Kênh »

Bài toán và lời giải của Huy đặt ra chưa giải quyết đc vấn đề, hãy nghĩ Tàu đang dìm người Việt và đối xử với chính sách như Ngô Nhĩ Tân ở Tân Cương đó. Từ đó mới biết mình nên phải làm gì ...

Chỉ có thay đổi thể chế , kết bạn với những thằng khoẻ và cùng chung lợi ích lâu dài chống Tàu thì mới giải quyết tận gốc vấn đề thôi.
Đăng trả lời

Quay về