Câu chuyện NOEL thứ nhất: "Cậu bé Lạch Tray"
Điều hành viên: zuki
- meohoang
- HP-FC member
- Bài viết: 375
- Ngày tham gia: 31 Tháng 12 2009, 10:12
- Đến từ: 0904 82 91 92 ----------Đồ Sơn-Hải Phòng
Câu chuyện NOEL thứ nhất: "Cậu bé Lạch Tray"
CÂU CHUYỆN ĐÊM NOEL:
Câu chuyện thứ nhất:
"Cậu bé Lạch Tray"
Mỗi mùa giáng sinh, tôi đều làm dịch vụ phát chuyển quà noel tại Hải Phòng. Giáng sinh năm ấy tôi cảm thấy rất vui không phải chỉ vì trung tâm dịch vụ của tôi đã chuyển rất nhiều thông điệp yêu thương dành cho các thiên thần nhỏ trong thành phố, mà còn bởi vì tôi đã học được một bài học rất thú vị vào cái đêm đông lạnh lẽo ấy...
Đó là giáng sinh năm 2009, đã hơn 23 giờ đêm, khi các hợp đồng đã thực hiện hết, trong bao đồ chỉ còn sót lại hộp kẹo nhỏ tôi gửi làm quà cho cháu người anh em đóng vai "ông già noel" đồng hành cùng tôi. Tôi và anh bạn "ông già noel" ngồi bên một quán vỉa hè đường Lạch Tray ăn tạm bát phở rồi trở về nhà đêm Giáng sinh.
Có một cậu bé chừng 11-12 tuổi, ăn mặc rách rưới, trông như một đứa trẻ lang thang, đang lấm lét nhìn anh em chúng tôi, nhưng vẻ mặt cậu như rất thích thú bộ trang phục ông già noel anh bạn tôi đang mặc. Rồi cậu chợt cất tiếng khi thấy tôi nhìn cậu đầy thắc mắc, "Các anh là người bên nhà thờ Nam Pháp đi phát quà Noel cho trẻ em ạh?". Tôi khẽ ngạc nhiên, nhưng gật đầu và nhìn chằm chằm cậu bé để xem cậu bé muốn gì. "Em cũng thích quà noel sao?", anh bạn "ông già noel" của tôi cười hỏi. Chị chủ quán vỉa hè biết chúng tôi làm dịch vụ noel từ lúc mới ngồi ăn, chị nhìn cậu bé và nói bằng chất giọng đặc sệt Hải Phòng: "Này, mày phắn để người ta bán hàng, họ làm dịch vụ đi phát quà, có tiền thuê chưa hở? Lang thang mà bày đặt noel. Biến"
Cậu bé nhìn tôi tỏ vẻ tưng hửng khi chị chủ quán vừa dứt lời. "Thế mà...cháu cứ tưởng". Cậu bé nói ngập ngừng và đi ra sát lòng đường.
Tôi nhìn theo bước đi xiêu vẹo của cậu bé trên đường khi tránh những thứ rác rưởi hầm bà lằng các quán vỉa hè đổ ra lề đường Lạch Tray khi đêm xuống. Tôi gọi: "Em ơi, quay lại đây". Cậu bé, tỏ vẻ sẵn sàng lắng nghe lời nói của tôi. "Em có vấn đề gì thế?". Thế nhưng cậu vẫn cúi gằm mặt xuống đất, bàn chân di di trên vỉa hè một cách vô thức. Cậu bé thay đổi cách xưng hô, "Cháu ước...", cậu bé tiếp tục "...cháu có thể trở thành một ông già noel". Tôi nhìn cậu bé, anh em chúng tôi cười vang nhưng chợt khựng lại vì cảm thấy nụ cười của mình quá vô duyên, quả thực chúng tôi ngạc nhiên với lời nói vừa rồi."Em nói sao?", tôi hỏi. "Em gái cháu bảo ông già noel chỉ đến với con nhà giàu, chứ con nhà nghèo như anh em cháu thì làm gì có ông già noel đến chơi". À, tôi đã hiểu. Bỗng nhiên tôi đề nghị cậu bé, "Em nghĩ sao nếu chúng ta đi đến nhà em". Như sợ tôi đổi ý, cậu bé nhanh nhảu trả lời: "Cháu thích lắm ạ!"
Nói rồi cậu bé chạy nhanh dẫn đường vào con hẻm sâu hun hút, tối om gần khu tập thể Đồng Tâm chân cầu vượt Lạch Tray, vừa chạy vừa ngoái lại như sợ xe máy của tôi và "ông già noel" đi mất. Ít phút sau tới một gian nhà nhỏ nhưng thực ra là cái lán nhỏ dựng bằng mấy tấm phên dựa vào bờ tường khu tập thể, cậu bé đi vào bên trong. Nghe thấy cậu bé quay ra qua tiếng bước chân, nhưng hình như lần này cậu không chạy như lúc nãy mà đi rất chậm. Và đi theo cậu là một cô bé nhỏ nhắn, mà tôi nghĩ đó là em cậu, cô bé với đôi bàn chân bị tật. Cậu bé đẩy chiếc xe lăn em cậu đang ngồi, một chiếc xe cũ kĩ, và dừng lại cạnh chiếc xe của tôi.
"Em cháu đây ạ.", rồi cậu bé cúi xuống nói với em gái bằng giọng thích thú tột độ "Ai bảo em là ông già noel chỉ đến với những đứa trẻ con nhà giàu, ông già Noel đã đến nhà chúng ta đây, em nhìn kỹ đi". Cậu bé nhìn chúng tôi rồi lại cúi xuống trước mặt em gái mình "Hãy nghĩ xem, em có thể tận mắt thấy ông già noel và anh sẽ không phải cố gắng miêu tả cho em nghe nữa !".
Tôi không thể cầm được nước mắt, và anh em tôi đã bước xuống, "ông già noel" đến gần cô bé nhìn cô bé bằng ánh mắt xúc động. Ánh mắt cô bé nhìn ông già noel vui mừng và đầy thân thiện.
Hai chúng tôi đã gửi tặng anh em cậu bé hộp kẹo nhỏ còn lại trong bao quà, và nói với cô bé rằng: noel là ngày mà bất kỳ trẻ em ngoan nào cũng nhận được quà từ ông già noel...
Một Noel thật ý nghĩa và tôi sẽ không bao giờ quên, khi cái lạnh giá của đêm Giáng sinh bắt đầu thấm qua từng ngón tay cầm lái trên quãng đường 20 cây số trở về nhà...
Và cũng trong đêm Giáng sinh ấy, tôi đã hiểu được sâu sắc ý nghĩa một câu nói của chúa Giê-su: "Không gì tốt đẹp hơn việc làm cho người khác hạnh phúc."
(Noel - 2009, NXBách)
***
Dịch vụ chuyển phát quà NOEL Hải Phòng - 0904 82 91 92
Dịch vụ chuyển phát quà NOEL chuyên nghiệp tại Hải Phòng
Dịch vụ vẽ trang trí Noel - Năm mới quán café, văn phòng, nhà hàng, trường học, gia đình…
DỊCH VỤ CHUYỂN PHÁT QUÀ NOEL CHUYÊN NGHIỆP TẠI HẢI PHÒNG
Trung tâm Dịch vụ Tiện ích Hải Phòng
1*4 Nguyễn Bỉnh Khiêm - Q. Ngô Quyền - TP. Hải Phòng
Hotline: 0904. 829 192 - 0912.396.579 (Mr. Bách)
Tell/Fax: 0316. 290 192
Email: dichvuhaiphongtre@gmail.com
Website: http://www.dichvuhaiphong.org
https://www.facebook.com/groups/137234813129453/
Câu chuyện thứ nhất:
"Cậu bé Lạch Tray"
Mỗi mùa giáng sinh, tôi đều làm dịch vụ phát chuyển quà noel tại Hải Phòng. Giáng sinh năm ấy tôi cảm thấy rất vui không phải chỉ vì trung tâm dịch vụ của tôi đã chuyển rất nhiều thông điệp yêu thương dành cho các thiên thần nhỏ trong thành phố, mà còn bởi vì tôi đã học được một bài học rất thú vị vào cái đêm đông lạnh lẽo ấy...
Đó là giáng sinh năm 2009, đã hơn 23 giờ đêm, khi các hợp đồng đã thực hiện hết, trong bao đồ chỉ còn sót lại hộp kẹo nhỏ tôi gửi làm quà cho cháu người anh em đóng vai "ông già noel" đồng hành cùng tôi. Tôi và anh bạn "ông già noel" ngồi bên một quán vỉa hè đường Lạch Tray ăn tạm bát phở rồi trở về nhà đêm Giáng sinh.
Có một cậu bé chừng 11-12 tuổi, ăn mặc rách rưới, trông như một đứa trẻ lang thang, đang lấm lét nhìn anh em chúng tôi, nhưng vẻ mặt cậu như rất thích thú bộ trang phục ông già noel anh bạn tôi đang mặc. Rồi cậu chợt cất tiếng khi thấy tôi nhìn cậu đầy thắc mắc, "Các anh là người bên nhà thờ Nam Pháp đi phát quà Noel cho trẻ em ạh?". Tôi khẽ ngạc nhiên, nhưng gật đầu và nhìn chằm chằm cậu bé để xem cậu bé muốn gì. "Em cũng thích quà noel sao?", anh bạn "ông già noel" của tôi cười hỏi. Chị chủ quán vỉa hè biết chúng tôi làm dịch vụ noel từ lúc mới ngồi ăn, chị nhìn cậu bé và nói bằng chất giọng đặc sệt Hải Phòng: "Này, mày phắn để người ta bán hàng, họ làm dịch vụ đi phát quà, có tiền thuê chưa hở? Lang thang mà bày đặt noel. Biến"
Cậu bé nhìn tôi tỏ vẻ tưng hửng khi chị chủ quán vừa dứt lời. "Thế mà...cháu cứ tưởng". Cậu bé nói ngập ngừng và đi ra sát lòng đường.
Tôi nhìn theo bước đi xiêu vẹo của cậu bé trên đường khi tránh những thứ rác rưởi hầm bà lằng các quán vỉa hè đổ ra lề đường Lạch Tray khi đêm xuống. Tôi gọi: "Em ơi, quay lại đây". Cậu bé, tỏ vẻ sẵn sàng lắng nghe lời nói của tôi. "Em có vấn đề gì thế?". Thế nhưng cậu vẫn cúi gằm mặt xuống đất, bàn chân di di trên vỉa hè một cách vô thức. Cậu bé thay đổi cách xưng hô, "Cháu ước...", cậu bé tiếp tục "...cháu có thể trở thành một ông già noel". Tôi nhìn cậu bé, anh em chúng tôi cười vang nhưng chợt khựng lại vì cảm thấy nụ cười của mình quá vô duyên, quả thực chúng tôi ngạc nhiên với lời nói vừa rồi."Em nói sao?", tôi hỏi. "Em gái cháu bảo ông già noel chỉ đến với con nhà giàu, chứ con nhà nghèo như anh em cháu thì làm gì có ông già noel đến chơi". À, tôi đã hiểu. Bỗng nhiên tôi đề nghị cậu bé, "Em nghĩ sao nếu chúng ta đi đến nhà em". Như sợ tôi đổi ý, cậu bé nhanh nhảu trả lời: "Cháu thích lắm ạ!"
Nói rồi cậu bé chạy nhanh dẫn đường vào con hẻm sâu hun hút, tối om gần khu tập thể Đồng Tâm chân cầu vượt Lạch Tray, vừa chạy vừa ngoái lại như sợ xe máy của tôi và "ông già noel" đi mất. Ít phút sau tới một gian nhà nhỏ nhưng thực ra là cái lán nhỏ dựng bằng mấy tấm phên dựa vào bờ tường khu tập thể, cậu bé đi vào bên trong. Nghe thấy cậu bé quay ra qua tiếng bước chân, nhưng hình như lần này cậu không chạy như lúc nãy mà đi rất chậm. Và đi theo cậu là một cô bé nhỏ nhắn, mà tôi nghĩ đó là em cậu, cô bé với đôi bàn chân bị tật. Cậu bé đẩy chiếc xe lăn em cậu đang ngồi, một chiếc xe cũ kĩ, và dừng lại cạnh chiếc xe của tôi.
"Em cháu đây ạ.", rồi cậu bé cúi xuống nói với em gái bằng giọng thích thú tột độ "Ai bảo em là ông già noel chỉ đến với những đứa trẻ con nhà giàu, ông già Noel đã đến nhà chúng ta đây, em nhìn kỹ đi". Cậu bé nhìn chúng tôi rồi lại cúi xuống trước mặt em gái mình "Hãy nghĩ xem, em có thể tận mắt thấy ông già noel và anh sẽ không phải cố gắng miêu tả cho em nghe nữa !".
Tôi không thể cầm được nước mắt, và anh em tôi đã bước xuống, "ông già noel" đến gần cô bé nhìn cô bé bằng ánh mắt xúc động. Ánh mắt cô bé nhìn ông già noel vui mừng và đầy thân thiện.
Hai chúng tôi đã gửi tặng anh em cậu bé hộp kẹo nhỏ còn lại trong bao quà, và nói với cô bé rằng: noel là ngày mà bất kỳ trẻ em ngoan nào cũng nhận được quà từ ông già noel...
Một Noel thật ý nghĩa và tôi sẽ không bao giờ quên, khi cái lạnh giá của đêm Giáng sinh bắt đầu thấm qua từng ngón tay cầm lái trên quãng đường 20 cây số trở về nhà...
Và cũng trong đêm Giáng sinh ấy, tôi đã hiểu được sâu sắc ý nghĩa một câu nói của chúa Giê-su: "Không gì tốt đẹp hơn việc làm cho người khác hạnh phúc."
(Noel - 2009, NXBách)
***
Dịch vụ chuyển phát quà NOEL Hải Phòng - 0904 82 91 92
Dịch vụ chuyển phát quà NOEL chuyên nghiệp tại Hải Phòng
Dịch vụ vẽ trang trí Noel - Năm mới quán café, văn phòng, nhà hàng, trường học, gia đình…
DỊCH VỤ CHUYỂN PHÁT QUÀ NOEL CHUYÊN NGHIỆP TẠI HẢI PHÒNG
Trung tâm Dịch vụ Tiện ích Hải Phòng
1*4 Nguyễn Bỉnh Khiêm - Q. Ngô Quyền - TP. Hải Phòng
Hotline: 0904. 829 192 - 0912.396.579 (Mr. Bách)
Tell/Fax: 0316. 290 192
Email: dichvuhaiphongtre@gmail.com
Website: http://www.dichvuhaiphong.org
https://www.facebook.com/groups/137234813129453/
- Kinh vô sắc
- TVKC
- Bài viết: 1942
- Ngày tham gia: 30 Tháng 1 2013, 21:45
Re: Câu chuyện NOEL thứ nhất: "Cậu bé Lạch Tray"
Chủ thớt mau nước mắt như vậy,chắc là tấm lòng cao cả lắm.Đúng là "Không gì tốt đẹp hơn việc làm cho người khác hạnh phúc".Chủ thớt đã hiểu sâu sắc ý nghĩa của câu nói đó thì đêm noel nên đi tặng quà miễn phí cho các trẻ em nghèo,thay vì quảng cáo dịch vụ chuyển phát.Mình xin giúp một tay.
CHẾT KHÔNG ĐÁNG SỢ BẰNG CHƯA ĐƯỢC SỐNG!
-
- HP-FC member
- Bài viết: 83
- Ngày tham gia: 25 Tháng 3 2012, 17:25
Re: Câu chuyện NOEL thứ nhất: "Cậu bé Lạch Tray"
Suýt rơi nc mắt nếu ko có đoạn quảng cáo đằng sau
-
- HP-FC silver member
- Bài viết: 1248
- Ngày tham gia: 08 Tháng 12 2012, 23:34
Re: Câu chuyện NOEL thứ nhất: "Cậu bé Lạch Tray"
tớ thấy bạn này vào rum chỉ để đi buôn hay sao í ? đã nhắc nhở lần trước bán gì thì có nói toẹt ra lại còn ra cái vẻ, cứ hô lên là e làm dịch vụ các bác có nhu cầu ủng hộ e còn dễ nghe hơn cái kiểu này, cái này không những không có tác dụng mà nó còn phản cảm nữa đấy.
- meohoang
- HP-FC member
- Bài viết: 375
- Ngày tham gia: 31 Tháng 12 2009, 10:12
- Đến từ: 0904 82 91 92 ----------Đồ Sơn-Hải Phòng
Re: Câu chuyện NOEL thứ nhất: "Cậu bé Lạch Tray"
vâng, xin cám ơn những lời chia sẻ! Bên diến đàn CĐV HP em tham gia từ thời kỳ đầu, em là một trong những thành viên nhiệt huyết, có tâm, đóng góp và hoạt động tích cực cả về vật chất lẫn tinh thần với các anh chị em nhiều hoạt động tình nguyện từ Noel xanh 2008, những hoạt động khác như trung thu cho em hàng năm, hay Xóm bờ sông, Xóm bờ đê Tân Dương,rồi Thiện Giao, miền trung.... Rất cám ơn lời góp ý của bác Kinh vô sắc, còn dịch vụ là dịch vụ - công việc là công việc. Một dịp nào đó anh em diễn đàn có những hoạt động noel như Noel xanh 2008 bên em lại tích cực góp sức.
thứ 2, về bình luận của bác gauhpvn12, em có tham gia diễn đàn, có đóng góp - có bình luận - có hoạt động rao vặt, bác không hài lòng gì về em đó là ở bác, em không quan tâm! Em kinh doanh dịch vụ, em pr, em quảng cáo, em đi đến khách hàng, em làm việc theo cách của em bác ạh. Quảng cáo thực sự, không phải là lên mạng lại bô bô tôi làm cái này mọi người vào ủng hộ tôi nhé như bác nói đâu, đó chỉ là sự giới thiệu sản phẩm theo hình thức "suồng sã" mà thôi. Bác nếu sau này có công tác , làm ăn gì liên quan đến mảng thị trường thì tìm hiểu lại "chiến lược quảng cáo" đi nhé. Thế nhé. Cám ơn bác!
thứ 2, về bình luận của bác gauhpvn12, em có tham gia diễn đàn, có đóng góp - có bình luận - có hoạt động rao vặt, bác không hài lòng gì về em đó là ở bác, em không quan tâm! Em kinh doanh dịch vụ, em pr, em quảng cáo, em đi đến khách hàng, em làm việc theo cách của em bác ạh. Quảng cáo thực sự, không phải là lên mạng lại bô bô tôi làm cái này mọi người vào ủng hộ tôi nhé như bác nói đâu, đó chỉ là sự giới thiệu sản phẩm theo hình thức "suồng sã" mà thôi. Bác nếu sau này có công tác , làm ăn gì liên quan đến mảng thị trường thì tìm hiểu lại "chiến lược quảng cáo" đi nhé. Thế nhé. Cám ơn bác!
-
- HP-FC silver member
- Bài viết: 1248
- Ngày tham gia: 08 Tháng 12 2012, 23:34
Re: Câu chuyện NOEL thứ nhất: "Cậu bé Lạch Tray"
đó là qudiem kinh doanh của bạn, tớ cũng là ng làm ăn chứ tớ chả làm công cho ai cả nên cái việc quảng cáo hay pr cũng là 1 phần trong cv của tớ, có đièu cách làm của tớ khác của bạn thôi, chiến lược khác nhau nên có mà tranh cãi cả ngày cũng k hết ch, thôi thì chúc buôn may bán đắt.
-
- Newbie
- Bài viết: 1
- Ngày tham gia: 29 Tháng 10 2014, 00:59
Re: Câu chuyện NOEL thứ nhất: "Cậu bé Lạch Tray"
một câu chuyện khá hay nhưng đến đoạn cuối thì .... làm em sắp rơi nước mắt, bác đi đâu cũng quảng cáo dc.
-
- HP-FC member
- Bài viết: 451
- Ngày tham gia: 04 Tháng 5 2012, 16:40
Re: Câu chuyện NOEL thứ nhất: "Cậu bé Lạch Tray"
Đọc xong khóc mãi vì thương quá, hay quá
-
- HP-FC member
- Bài viết: 96
- Ngày tham gia: 27 Tháng 1 2013, 14:23
Re: Câu chuyện NOEL thứ nhất: "Cậu bé Lạch Tray"
Câu chuyện cảm động và nhân văn lắm ạ