Thơ Hay!

Nơi dành cho bạn yêu thơ, đối đáp thơ...
van_sw
Điều hành viên
Điều hành viên
Bài viết: 13020
Ngày tham gia: 21 Tháng 10 2010, 20:19
Đến từ: Hai Phong

Thơ Hay!

Gửi bài by van_sw »

[align=center]Trở về với mẹ ta thôi[/align]


Cả đời ra bể vào ngòi
Mẹ như cây lá giữa trời gió rung
Cả đời buộc bụng thắt lưng
Mẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàng

Đường đời còn rộng thênh thang
Mà tóc mẹ đã bạc sang trắng trời
Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười
Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương

Bát cơm và nắng chan sương
Đói no con mẹ xẻ nhường cho nhau
Mẹ ra bới gió chân cầu
Tìm câu hát đã từ lâu dập vùi.


Chẳng ai biết đến mẹ tôi
Bạc phơ mái tóc bên trời hoa mơ
Còng lưng gánh chịu gió mưa
Nát chân tìm cái chửa chưa có gì
Cầm lòng bán cái vàng đi
Để mua những cái nhiều khi không vàng.


Mẹ mua lông vịt chè chai
Trời trưa mưa nắng đôi vai lại gầy
Xóm quê còn lắm bùn lầy
Phố phường còn ít bóng cây che đường
Lời rao chìm giữa gió sương
Con nghe cách mấy thôi đường còn đau.


Giữa khi cát bụi đầy trời
Sao mẹ lại bỏ kiếp người lầm than
Con vừa vượt núi băng ngàn
Về nhà chỉ kịp đội tang ra đồng

Trời hôm ấy chửa hết giông
Đất hôm ấy chẳng còn bông lúa vàng
Đưa mẹ lần cuối qua làng
Ba hồn bảy vía con mang vào mồ
Mẹ nằm như lúc còn thơ
Mà con trước mẹ già nua thế này.


Trở về với mẹ ta thôi
Giữa bao la một khoảng trời đắng cay
Mẹ không còn nữa để gầy
Gió không còn nữa để say tóc buồn

Người không còn dại để khôn
Nhớ thương rồi cũng vùi chôn đất mềm
Tôi còn nhớ hay đã quên
Áo nâu mẹ vẫn bạc bên nắng chờ

Nhuộm tôi hồng những câu thơ
Tháng năm tạc giữa vết nhơ của trời
Trở về với mẹ ta thôi
Lỡ mai chết lại mồ côi dưới mồ.

Đồng Đức Bốn
van_sw
Điều hành viên
Điều hành viên
Bài viết: 13020
Ngày tham gia: 21 Tháng 10 2010, 20:19
Đến từ: Hai Phong

Re: Thơ Hay!

Gửi bài by van_sw »

[align=center]Câu ca mẹ hát như đùa[/align]


Chẳng mong thì bão cũng đi
Chẳng chờ thì nắng đương thì vẫn sang.
Đất nâu tưởng đã cũ càng
Tiếng chim trong bụi tre làng cứ non.

Có đi trên quãng đường mòn
Mới tin rùa tháp vẫn còn linh thiêng.
Mỗi người có một cõi riêng
Cũng như tiếng trống tiếng chiêng hội mùa.

Câu ca mẹ hát như đùa
Mà làn nước mặn đồng chua đổi đời.

Đồng Đức Bốn
van_sw
Điều hành viên
Điều hành viên
Bài viết: 13020
Ngày tham gia: 21 Tháng 10 2010, 20:19
Đến từ: Hai Phong

Re: Thơ Hay!

Gửi bài by van_sw »

[align=center]Lời tiễn mùa thu[/align]


Chiếc lá cuối cùng rồi cũng bỏ Thu đi
Trơ mùa đông với thân bàng gầy guộc
Nắng chầm chậm dìu chân ngày lui bước
ảo ảnh hồng khép lại trước hoàng hôn

Chiều thu nay có thực thu không?
Mà thảng thốt cánh chuồn chuồn ớt đỏ
Gió ớn lạnh dọc sống lưng. Thương quá !
Ơi phố dài, heo hút bàn chân

Vẫn còn đây vang vọng chuông chùa ngân
Sáng lấp lóa gương mặt ai thánh thiện
Cháy đam mê hương cúc vàng dâng hiến
Trời xanh ơi ! Tiếc nuối đến nao lòng.

Giờ ta về biết có kịp không
Cốm có còn thơm, biết Người còn nhớ?
Xác pháo rơi bụi mờ tung tỏa
Ta hiểu mùa Thu hẹn ước với Ðông rồi !

Bùi Sim Sim
Hình đại diện của thành viên
Tuyến Hàng Kênh
TVKC
TVKC
Bài viết: 6196
Ngày tham gia: 24 Tháng 2 2011, 16:59
Đến từ: Hàng Kênh, Lê Chân Hải Phòng

Re: Thơ Hay!

Gửi bài by Tuyến Hàng Kênh »

Đồng Đức Bốn, một tài năng về thơ lục bát đã về với mẹ của anh thật rồi.
ngocdiemm
Newbie
Newbie
Bài viết: 8
Ngày tham gia: 26 Tháng 7 2011, 08:22

Re: Thơ Hay!

Gửi bài by ngocdiemm »

Tại sao ta chọn người này mà không là người đó
cũng như giữa nước chanh và tắc đá
vì thói quen hay vì điều gì mà chính ta nhiều khi cũng không rõ
để rồi ta trượt dài xuống vực sâu…

Ta chọn người này vì đã bước bên cạnh ta dài lâu
ta chọn người này vì một đôi lần ta được chia sẻ
ta chọn người này vì có một ngày mưa ta được về trong chiếc dù xa lạ
ta chọn người này vì nghĩ rằng ta đã mắc nợ
một điều gì đó không thể gọi tên…

Tại sao ta chọn người này…có lẽ ta cũng đã quên…
có những quyết định trong đời không cần những lí do chính đáng
ta gật đầu giản đơn như bao cái gật đầu khác
ta nắm một bàn tay mà không bận tâm nhiều đến cảm giác
rồi cứ thế bước đi…

Tại sao ta không chọn người đó cho một lần đổi thay
người đã khóc như trẻ con khi mơ về ta trong giấc ngủ
người đã nói dù có ôm hôn ta vạn lần cũng không đủ
cho tất cả thương nhớ này…

Ta không chọn người đó như không chọn một ngày mưa bay
(nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi ta yêu nắng ấm…)
ta không chọn người đó vì tin rằng cuộc đời quá rộng
(nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi cuộc đời nhỏ nhoi…)

Tại sao ta không chọn người đó cho nước mắt lẫn với tiếng cười
hay ta chọn người này để mong được bình yên mà sống
nhưng làm sao biết sóng gió thì nhạt nhòa hơn là câm lặng
làm sao biết bình yên không chứa đựng trong lòng mình vực thẳm

Giữa người đó và người này…
tại sao ta không chọn người đó
dù chỉ để một lần trong đời được biết hơi ấm bàn tay!

Nguyễn Phong Việt
van_sw
Điều hành viên
Điều hành viên
Bài viết: 13020
Ngày tham gia: 21 Tháng 10 2010, 20:19
Đến từ: Hai Phong

Re: Thơ Hay!

Gửi bài by van_sw »

[align=center]Tôi đi tìm một tình yêu[/align]


Tôi đi tìm một tình yêu
Trên dòng sống chứa rất nhiều ban mai.
Tôi đi trên dòng sông gai
Lốt chân chim đậu trên vai thành hồ.
Không em từ bấy đến giờ
Bàn tay vẫn héo như cờ chịu tang

Đồng Đức Bốn
ngocdiemm
Newbie
Newbie
Bài viết: 8
Ngày tham gia: 26 Tháng 7 2011, 08:22

Re: Thơ Hay!

Gửi bài by ngocdiemm »

Viết cho anh những ngày xa
Đào Phong Lan
1.

Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em đã khác hôm nay …
Nhớ sáng nào trên biển
Chuồn chuồn bay
những cánh ướt vẫn thơm mùi sương sớm …
Bàn chân trần đi trên cát ấm
Tay cầm tay mà sao vẫn nhớ tay?
Những bình yên đến chạm vào vai
Ru em ngủ trong ánh ngày rực rỡ …

Em nằm yên trong tay anh, trong hơi thở …
Trong nắng trời,
Gió biển,
Cát bờ xa,
những con ong rừng lấy mật về qua
ngọt như môi anh hôn em mỗi sáng …

Dòng suối nóng chảy trong lòng đất nóng
âm ỉ hoài một nỗi niềm yêu
Khi ta đón nhau biêng biếc những chiều
Và lặng thầm chia tay nhau mỗi tối …
Em cứ nói chuyện không đầu không cuối
cứ huyên thuyên về cuộc sống con người
cứ mơ hoang ánh sáng bầu trời
Không biết là ánh đèn đường đã tắt …

Anh của em,
những ngày không gặp mặt
có buồn không?
Khuôn mặt có hao gầy?
Bàn tay em đã lại nhớ bàn tay
Môi em nhớ những cái hôn rất vội
Em lầm lụi đi trên con đường tối
Ngõ vắng xa
Hoa mướp đã thôi vàng
lối cỏ xanh hôm chúng mình sang
đã xơ xác nhớ một người đi vắng…

Không có anh,
Sao quá chừng phẳng lặng?
Quá chừng mưa trên những tán lá bàng
Quá chừng rơi những thảm hoa vàng
Quá chừng hát những bài lâu không hát …

Giá anh xa đúng một vòng quả đất
Thì bây giờ em sẽ đến ôm anh
Sẽ gục lên đôi vai ấm hiền lành
sẽ hôn siết bàn tay yêu dấu
…………


2.

Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em đã khác hôm nay
Nhớ lần đầu ta nắm bàn tay
Đã không muốn buông rời ra nữa…
Những ngôi nhà nhẹ nhàng khép cửa
Để ta hôn nhau những cái hôn đầu
Để ta hôn nhau những cái hôn sâu
Và trái đất quay một vòng choáng váng …

Anh của em,
thời gian và năm tháng
đã nhắc em phải biết mong chờ
nhưng em sợ em không tính bằng giờ
mà em níu lấy từng giây phút
Đời rộng quá, bàn tay em nhỏ hẹp
biết làm sao che chắn được cho nhau?
Anh đang làm gì?
Anh đang ở đâu?
Anh có biết là em đang nhớ?

Giá cuộc sống chỉ là cánh cửa
Em và anh sẽ khóa trái bên ngoài
mặc mưa gió và những cánh chuồn bay
mặc núi xô hay ầm ầm biển động
Em đã sống một đời ước vọng
những khát khao trời rộng sông dài
những ngông cuồng về một ngày mai
những to tát lớn lao dự định

Nhưng bây giờ em chẳng cần định mệnh
những rủi may
những cơ hội ngàn vàng.
Chỉ cần anh dừng bước lang thang
Về với em
Căn nhà em ngỏ cửa
Bàn tay này vì anh mà nhóm lửa
Hơ ấm anh những buổi đi về
Ngày ngắn vô cùng hay dài rộng lê thê
Em cũng sẽ không màng đến nữa …

Hãy để em yêu anh
Không do dự
Và hãy yêu em như giây phút cuối cùng
Như ngày mai sẽ xa nhau vĩnh viễn, lối đi chung
của hai đứa đã có người chắn mất…
Như đã đến giờ tận thế trên trái đất
Như dòng sông sẽ cạn muôn đời
Hãy siết em vào lòng
Hãy hôn mãi không thôi
Hãy yêu em không một lần ngưng nghỉ …

……………


3.

Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em sẽ khác hôm nay
Như ánh chiều rồi cũng phải nhạt phai
Như chiếc lá một ngày tàn úa
Đừng hỏi em
đừng hỏi em thêm nữa
Là vì sao em nói những câu này
Hãy lặng lẽ cầm lấy bàn tay
Ủ ấm em vì em đang rét lạnh

Anh của em,
Dáng đi khổ hạnh
Bàn tay gầy mười ngón khô khan
Đến hôm nay em vẫn thấy ngỡ ngàng
Sao chúng mình yêu nhau nhanh đến thế?
Như sóng cuốn
Như gió xô
Như thể …
Là chúng mình ngàn kiếp đợi chờ nhau …

Hãy yêu em ngày hôm nay thôi nhé
Đừng bao giờ nhớ đến hôm qua
Cũng đừng nên nghĩ đến ngày xa
Vì cuộc sống ngày mai sao biết được?
Hãy yêu nhau như là hai giọt nước
Lăn vào nhau những khát vọng nồng nàn
Hãy yêu nhau như hai chiếc lá vàng
Lìa cành vẫn còn ôm ấp mãi …

……


4.

Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em đã khác hôm nay ...
Hình đại diện của thành viên
hoang quang huy
TVTB
TVTB
Bài viết: 6146
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 20:10
Đến từ: Vâng, tôi Hải Phòng

Re: Thơ Hay!

Gửi bài by hoang quang huy »

Mình rất sướng bài này của bác Đồng Đức Bốn

THƠ ĐÙA ĐỒNG ĐỨC BỐN

Rách giời xuống trọ trần gian

Là Đồng Đức Bốn Quán Toan Hải Phòng

Yêu anh thì phải bỏ chồng

Không thì hãy biến tao không thiếu gì

Nói rồi rút hai mobi

Gọi cho mấy cốp toàn đi nước ngoài

Lại gọi mấy em chân dài

Chúng còn bận khách, chưa ai rỗi phòng

Bực mình vào quán cháo lòng

Rồi về khách sạn Hoa Hồng viết thơ

Đang trưa ăn mày vào chùa

Sư ra cho một lá bùa…Sư cho

Đã toan bán cả cơ đồ

Ông lên Hà Nội ganh đua với đời

Nghĩ đi nghĩ lại ông thôi

Nữa mai chết hóa mồ côi dưới mồ

Đã mang tiếng trọ thì ờ

Trọ thân Bốn trọ vật vờ nhân gian

Ông về làm vua Quán Toan
Hình đại diện của thành viên
Tuyến Hàng Kênh
TVKC
TVKC
Bài viết: 6196
Ngày tham gia: 24 Tháng 2 2011, 16:59
Đến từ: Hàng Kênh, Lê Chân Hải Phòng

Re: Thơ Hay!

Gửi bài by Tuyến Hàng Kênh »

hoang quang huy đã viết:
Rách giời xuống trọ trần gian

Là Đồng Đức Bốn Quán Toan Hải Phòng

Yêu anh thì phải bỏ chồng

Không thì hãy biến tao không thiếu gì
Câu thơ hay thế này mà hôm nay mới biết, ngang tàng thật đấy. Thế chứ ! @};- @};- @};- @};- @};-

Ờ mờ, Đồng Đức Bốn với Đồng Đức Thắng có liên quan gì đến nhau không Quán Hy nhờ ?
Hình đại diện của thành viên
Chim Cánh Cụt
HP-FC member
HP-FC member
Bài viết: 78
Ngày tham gia: 26 Tháng 3 2013, 00:24
Đến từ: Hà Nội

Re: Thơ Hay!

Gửi bài by Chim Cánh Cụt »

EM ĐÓN ANH VỀ
(_Nồng Nàn Phố_)

Anh về rồi thì hãy mở cửa ra
Ai sẽ đón chào Anh? Em ko biết nữa
Có thể là con chúng ta...bởi nhiều chiều con ra ngồi bậc cửa
Vạch lên hư không đếm những tháng Anh chẳng về...

Còn riêng em! Xin lỗi Anh...giờ Anh về hay đi đối với em cũng chỉ là cơn mê
Em mở mắt sợ những gói hành Trang ngày Anh rời xa ngôi nhà có con và em ngồi khóc
Em sợ mình ngủ mê...sợ hai mẹ con cô độc
Hai mẹ con nương vào nhau mà quên

Ngày Anh đi và ngày Anh về khác nhau ở nụ cười hiền
Anh cầm tay con và Hứa những điều thừa thãi
Em úp mặt vào Thanh Xuân của người đàn bà bị chồng ruồng bỏ khóc mãi
Chẳng hiểu vì sao nước mắt em có nhiều thế để rơi

Anh về rồi thì hãy mở cửa đi Anh ơi
Con vẫn tin những lời Hứa vội vàng và ko bao giờ nghĩ trước
Bậc cửa nhà mình trầy xước
Hay tuổi Thơ con đã xước mất rồi

Em sẽ không đứng lên, chạy tới ôm Anh đâu. Em vẫn cứ im ngồi
Em phải vui hay buồn, phải sung sướng hay đau lòng cho phải?
Em không biết đâu...em chỉ biết đời đàn bà nghiệt trái
Biết người ta vô tâm mà vẫn đợi vẫn chờ

Em sẽ không hoan hỉ ...không hát ca...em sẽ thờ ơ
Xin lỗi Anh ...em đâu muốn mình trơ lỳ như thế
Em muốn buông những nếp nhăn, nhưng nhàu nhĩ, những giận hờn...để lặng lẽ
Ôm lại thớ Tim đánh mất những ngày buồn

Anh về rồi...hãy ở lại với em luôn
Con sẽ hỏi Anh về bầu trời xanh, ông trăng và một người cha vĩ đại
Anh đừng vì những ngày phản bội mẹ con em mà ái ngại
Hãy cắt móng tay cho con Anh sẽ lại thấy mình là một người cha Bình yên

Về rồi...và đừng đi nữa được không?
Những tờ giấy ly hôn, những câu ác với nhau, những nỗi buồn ngày xưa giết em...em sẽ quên như chưa hề tỳ vết
Ở lại để biết
Sau đổ vỡ rồi những thứ Hàn gắn được mới đáng thương
Mới đáng quý
Mới đáng trân...
Bởi đời cũng chỉ là vô thường thôi Anh ạ

Anh bước thật cao...kẻo vấp bậc cửa mà ngã
Rất đau.
Đăng trả lời

Quay về