ĐẢ LÔI ĐÀI - ANH TÀI HỘI TỤ (Vòng 2)

Những thảo luận, chia sẻ, tin tức về nghệ thuật và văn hoá bạn hãy gửi tại đây.
Đăng trả lời
yeu_hai_phong_vi_anh
TVTB
TVTB
Bài viết: 2814
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 13:35

Re: ĐẢ LÔI ĐÀI - ANH TÀI HỘI TỤ (Vòng 2)

Gửi bài by yeu_hai_phong_vi_anh »

@divoomhp: vì chỉ dùng 1 nick duy nhất mà lại tham gia Đả lôi đài với tư cách là Ban giám khảo nên tớ ko thể thanks cậu được dù rất muốn thanks. :D Lúc này mới ân hận là ko có nick khác để thanks cậu :((
PhamTrung Tuyen
TVCT
TVCT
Bài viết: 1161
Ngày tham gia: 02 Tháng 12 2009, 12:48

Re: ĐẢ LÔI ĐÀI - ANH TÀI HỘI TỤ (Vòng 2)

Gửi bài by PhamTrung Tuyen »

BÀI DỰ THI:

Cuộc thi "SEX KHÔNG TÌNH YÊU" do Hiệp hội SEXWOLD tổ chức trên một hòn đảo thơ mộng giữa Thái Bình Dương.
Để thử khả năng chịu đựng trước cái đói và cám dỗ của SEX, thể lệ là:
- Mỗi nước cử một đôi trai gái khỏe mạnh xinh đẹp nhất NUY toàn phần trong một căn phòng kín mít, không có cửa trên một hòn đảo nhỏ biệt lập, với 1 màn hình 100" phim SEX các loại chiếu liên tục, không có bất cứ thứ gì ăn uống được; có gắn 1 chuông báo động điện tử nối đến Ban Giám khảo trên bờ.
- " Vũ khí " của cả đôi nam nữ được niêm phong kỹ, phải tuyệt đối "nhịn....." và nhịn ăn uống.
- Đôi nào không chịu nổi (SEX...., đói khát) thì nhấn chuông "reng...reng" sẽ thua cuộc, được xuồng máy đón vào bờ.
- Đôi chịu đựng được lâu nhất và không phạm quy sẽ thắng!

Qua vòng loại, hầu hết các đôi chỉ trụ được vài giờ. Vòng chung kết còn 3 đôi của: Đức, Nhật và Việt Nam.

Đôi người Đức (nổi tiếng là kiên định) cố lắm, chịu được 3 ngày thì "reng...reng"; đôi người Nhật (đầy nghị lực kiểu samurai) chịu được 6 ngày phải bấm chuông khẩn cấp.
Riêng đôi Việt, qua tới ngày thứ 9 vẫn im hơi lặng tiếng. Ban Giám khảo quyết định Việt Nam thắng. Khi mọi người sang đảo đón thì thấy cả đôi Việt Nam ôm nhau chết từ lúc nào rồi, trên vách còn ghi dòng chữ bằng máu "Chuông hỏng", còn hai cái niêm phong ở chỗ ấy đã bung ra tung tóe .....
Hình đại diện của thành viên
Mr.BB
Super Moderator
Super Moderator
Bài viết: 3662
Ngày tham gia: 25 Tháng 2 2010, 11:55
Đến từ: Biển

Re: ĐẢ LÔI ĐÀI - ANH TÀI HỘI TỤ (Vòng 2)

Gửi bài by Mr.BB »

Oạch, post bài xong mới để ý là dài quá, chắc quá 300 từ rồi. Thôi BGK xem nếu phạm quy thì coi như là bài đọc chơi tham khảo nhá. Tại vì đây là mình viết từ 1 câu chuyện có thực nên nó hơi dài tý, chả biết bỏ đi cái gì.
Bài dự thi
Thế là hắn quyết định thuê nhà bên Quận 2 để ở. Từ ngày bước chân vào Sài Gòn cho tới giờ hắn mới thuê được căn nhà khá tươm tất một chút. Ờ, cũng có gác, có bếp, có nhà tắm riêng…nói chung là đầy đủ, sạch sẽ mà giá lại quá rẻ cho dù từ nhà tới cơ quan hơi xa một tý. Chả sao, chịu khó đi xa nhưng ở sướng lại đỡ tốn.

Đêm nằm ngủ trên gác, mở cửa sổ ra mát rượi, thao thức mãi chẳng ngủ được, hắn lại ao ước giá như giờ này có em nằm bên cạnh. Chả là người yêu của hắn đang du học bên Mỹ, xa tít mù khơi. Trước kia nàng còn ở nhà thì 2 đứa cứ tít mít tối ngày, khi thì khách sạn, khi thì chỗ hắn thuê trọ, có lúc “oánh” nhau ngay tại phòng nàng luôn, thế mà ba mẹ nàng chả biết gì. Giờ năm một mình, mát thế này, hắn thấy “thèm” quá cơ. Không lẽ lại “tự xử”??? Thôi, đọc báo thấy nói lam dụng quá dễ bị nghiện, khổ lắm. Còn ra Huyền Trân Công Chúa hả, lại thôi, dạo này đói rách lắm rồi, tiền ăn còn không đủ nhét vào mồm, lấy chó đâu ra tiền mà xa xỉ thế. Lâu lâu nàng gọi điện về, luôn hỏi là có nhớ em không? Ừ, thì đương nhiên phải nói là nhớ nhiều lắm chứ, nhưng nàng đâu có biết là hắn muốn hét thật to rằng hắn còn nhớ cả những thứ khác nữa chứ không phải chỉ nhớ bóng hình nàng đâu.

Ở được hơn tháng, phòng trọ kế bên có một em mới dọn về, nhìn cũng được ra phết, khúc nào ra khúc nấy, điện nước đầy đủ. Hàng xóm mới mà, dù không quan tâm nhưng đi ngang cửa cũng phải hé mắt nhìn một cái chứ. Hắn cũng chỉ quan tâm thế thôi vì đầu hắn thời điểm này chỉ trần ngập hình bóng của người yêu đang ở cái nới xa lắc xa lơ kia, cũng khổ vì khi nàng đi, cũng có thề non hẹn biển rằng sẽ chờ nhau cho dù là đến suốt đời, mà lúc đó hắn đang là một chàng thanh niên rất trọng lời thề, tín nghĩa nên hắn quyết tâm sẽ không bao giờ phản bội nàng cho dù cả trong ý nghĩ.

Chẳng quan tâm, nhưng em hàng xóm khi mới về cứ tối ngày qua mượn đồ, khi thì cái chổi, cái chậu, lúc thì cây kìm cái búa, mà mượn kìm búa xong thế nào cũng nhờ anh qua sửa điện giúp em, em con gái chẳng biết làm gì, thế là phải qua phòng em giúp thôi, đàn ông mà. Khổ nỗi, qua phòng em, trời nóng nực nên em ăn mặc cũng khá là tiết kiệm, đứng trên cái ghế cao, nhờ em đưa cho cái búa, liếc mắt nhìn xuống một cái thôi là muốn ngã cái rầm xuống đất rồi. Không những thế, tối tối hắn ở nhà một mình hay có thói quen pha chè uống, em cũng ghé qua ngồi uống chè nói chuyện phiếm, ôi thôi đủ chuyện trên trời dưới đất, đôi khí hắn thấy em cũng hay hay, nhưng mỗi tội em ăn mặc mát quá nên đôi khi nói chuyện mà mắt hắn cứ nhìn đi đâu đâu, sợ nhìn thằng em lại nói mình khiếm nhã, nhưng thực tế là do hắn sợ hắn kiềm chế không nổi, bấy lâu nay hắn đã phải đè nén lắm rồi, mà bây giờ em cứ mang xăng đổ vào lửa thế này có chết không cơ chứ.

Một chiều Chủ Nhật, mấy thằng bạn của hắn kéo tới nhà hắn nhậu, hắn cũng mời em sang cho vui, không ngờ em uống kinh quá, mấy thằng bạn hắn cứ trợn tròn ngã ngửa ra với em không, còn hắn thì do tửu lượng cũng khá nên cũng chỉ hơi tê tê thôi. Nhưng cuối cùng thì em cũng say, chẳng có ai uống rượu mà không say bao giờ đâu, nhưng cái say của em thì hơi khác người, cái bờ tường thấp giữa 2 cái ban công của phòng em và phòng hắn, em cứ leo qua leo lại như con khỉ cái làm cho hắn dù chưa say nhưng cũng phải chóng mặt vì cứ phải ngửa cổ lên khuyên em đừng làm thế nữa. Chẳng ăn thua, thế là hắn phải dùng biện pháp mạnh, duổi theo sang tận bên phòng em rồi dùng thế hổ vồ mổi dí chặt em xuống giường không cho cựa quậy. Em khỏe quá, bố khỉ, con gái say sao mà khỏe thế chứ, vật lộn với hắn trên giường cả 20 phút. Lúc đầu thì trong đầu hắn chỉ nghĩ rằng làm sao để em khỏi leo trèo linh tinh, ngã 1 cái thì chết, nhưng trong quá trình vật lộn, cọ sát những vùng miền nhạy cảm với nhau, hắn bắt đầu thấy “nỏng trong người” rồi, cộng với việc em bắt đầu yếu đi nhưng hai cái tay cứ ghì chặt lấy hắn. Mặt em lúc đó kề sát mặt hắn, hơi thở của em lúc đó toàn mùi vodka, thế mà hắn thấy thơm như mùi mít mới chết chứ. Thế là việc gì đến, tất nó phải đến, chẳng ai có thể cưỡng lại được. Lúc này trong đầu hắn chỉ nghĩ được em là một múi mít thơm lừng, phải ăn, phải ăn ngay không để mít nó hư là hỏng hết. Vậy là hắn qua đêm với em ngay tại phòng em, chẳng biết có phải là cả hắn và em đều đang thèm khát không mà hai đứa cứ lao vào nhau hùng hục như không hề biết mệt, 1 lần, rồi 2 lần mà cả hắn và em vẫn cảm thấy thời gian dường như trôi đi hơi nhanh.

Sáng dậy, hắn thấy em nằm bên cạnh đang say ngủ, lúc này hắn bắt đầu mơ màng nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua và hắn cứ tự hỏi trong đầu rằng ai đã sập bẫy của ai đây hay cả 2 đều chỉ là những con mồi trên đường “trốn chạy” đã nương tựa vào nhau. Thế rồi hắn chột dạ khi nghĩ tới những lời thề non hẹn biển với người yêu của hắn, thôi chết, nàng mà biết thì hỏng, hỏng hết. Hắn vội đứng phắt dậy, vơ quần áo mặc vào người trong khi đó em cũng tình giấc, nhìn bộ dạng cuống cuồng của hắn mà phì cười. Hắn ngượng ngùng nhìn nàng nói:
- Anh xin lỗi, tối qua anh say quá nên không kiểm soát được hành động của mình.

Em cười nói với hắn:
- Theo những gì em nhớ thì có vẻ như là tối qua chính em là người có lỗi thì phải, em phải xin lỗi anh mới đúng chứ. Thôi, chuyện ai đúng ai sai giờ không phải là lúc nói chuyện. Chỉ biết rằng em chẳng thấy có gì phải hối tiếc về chuyện đêm qua. Anh tuyệt với lắm! Và em xin hứa chuyện này chỉ có anh và em biết thôi, cả anh cũng vậy, đừng nên nói cho bất kỳ ai biết, em không phải là đứa con gái hư hỏng nên không muốn dư luận đàm tiếu. Giờ anh về đi làm đi, tối mình nói chuyện, nhớ đi khéo khéo không hàng xóm nhìn thấy.

Thế là hắn về phòng mình mà người cứ như mơ ngủ, mấy thằng bạn say mèm còn nằm la liệt trong phòng chưa dậy, Cũng may chúng nó say nên chẳng thằng nào biết gì, thôi kệ, tắm rồi đi làm đã, mọi chuyện tính sau, em đã nói thế thì mình cũng chẳng sợ lộ chuyện.

Thế rồi tối về nhà, hắn và em lại qua ngồi uống nước chè, nói đủ chuyện trên trời dưới đất nhưng tuyệt nhiên không hề thấy em đả động tới chuyện đêm qua. Hắn cũng thấy ngạc nhiên và quyêt định khơi mào trước, thấy vậy em bắt đầu tâm sự rằng trước kia ở quê em đã có chồng rồi, em lấy chồng từ năm 17 tuổi, nhưng do chồng em cờ bạc, rượu chè đánh đập em suốt và thực ra đây là do ba mẹ ở quê ép gả chứ cũng chẳng có tình yêu gì nên chỉ 2 năm sau em xin ly hôn và một thân một mình vào Nam buôn bán kiếm sống. Em nói từ khi biết hắn, hay ngồi nói chuyện phiếm với hắn em cũng thấy thích, nhưng em nói thẳng rằng em chỉ thích thế thôi chứ em biết rằng em chưa bao giờ tơ tưởng rằng sẽ là của hắn, hắn không phải là người dành riêng cho em. Chuyện xảy ra đêm qua cũng là do khi con người ta khi quá thiếu thốn một điều gì đó, tất nhiên sẽ có những hành động dù là tiêu cực hay tích cực để đạt được nó và để thỏa mãn sự thèm khát của mình.

Hắn thấy em nói đúng, thật sự bấy lâu nay hắn cũng chỉ coi em như một người hàng xóm bình thường, chưa bao giờ thấy rung động trước em, nhưng không hiểu sao đêm quá hắn lại thấy em đẹp và thơm đến thế, nhưng sáng dậy và bây giờ đang ngồi trước em, hắn lại cảm thấy bình thường, có chăng chỉ là thấy xao xuyến và rạo rực mỗi khi em cúi xuống rót nước chè và đập nguyên hình ảnh vòng 1 không có bảo hiểm của em vào mặt hắn 1 cái “bốp”.

“Quen mui thấy mùi ăn mãi”, câu này ứng với hoàn cảnh của hắn thời gian này chắc không sai tý nào. Sau cái lần đầu tiên xao xuyến ấy, và sau cái buổi tối nói chuyện thằng thắn ấy, hắn và em phòng ai vẫn ở phòng đó nhưng có điều chiều đi làm về hắn lại sang phòng em ăn cơm, đêm lại mò sang phòng em ngủ, sáng lại dậy sớm tý mò về phòng mình. Em và hắn cũng có 1 quy ước với nhau là hoàn toàn dấu kin chuyện này với bất cứ ai, em và hắn có thể thời gian này sống như vậy nhưng nếu vì một lý do gì đó phải xa rời thì chuyện này cũng chẳng làm ảnh hưởng tới ai hết. Thời gian này, hắn như sống trong mơ và cảm nhận được đầy đủ không khí của gia đình, đi làm về thì thì đã có em nấu cơm canh ngon lành, ăn xong ngồi xem tivi, uống nước chè bên phòng hắn, rồi khi đi ngủ thì có em thơm tho bên cạnh mát rười rượi. Mà công nhận là em khỏe lắm nhé, , lần nào cũng thế, hắn vừa “thở hắt ra” nằm xuống mới thiu thiu ngủ thì cái tay em lại không chịu ngủ mới khổ, thế là nước lên thì thuyền cũng phải lên theo thôi, vậy là lại hì hục hì hục…

Thắm thoát cũng đã 3-4 tháng hắn và em sống với nhau theo kiểu như vậy và cả 2 đều cảm thấy thỏa mãn. Hắn vẫn điện thoại thư từ với những lời lẽ yêu thương nồng cháy với người yêu hắn bên Mỹ dù đôi lúc cảm thấy xấu hổ và day dứt, nhưng quả thật là cho tới giờ phút này hắn vẫn không thể lý giải được tai sao hắn vẫn chỉ cảm thấy em như một người bạn tâm giao chứ không phải là người yêu. Đôi khi trong lúc quan hệ, hắn lại thấy hình ảnh người yêu hắn trong em, kể cả có lúc nửa đêm đang nằm bên em, người yêu hắn gọi điện thoại về, hắn buộc phải nói chuyện với những lời yêu thương ngọt ngào mà hắn biết rằng là những lời nói thật vì hắn vẫn thấy yêu người yêu hắn lắm. Hắn cảm nhận được rằng những lúc đó cái nắm tay của em dường như chặt hơn mặc dù em không nói gì…
Rồi một ngày, hắn nhận được quyết định phải về công tác ở tỉnh trong vòng 5 tháng, hắn phải trả phòng và buộc phải nói lời tạm biệt em. Đêm cuối cùng bên em, em nói chuyện nhiều lắm, nhưng hắn cũng chỉ nhớ được rằng em đã nói:

- Chúng mình đã quy ước với nhau là khi rời xa sẽ không có gì phải vướng bận vì vốn dĩ số phận của em và anh là như vậy, chúng ta sinh ra không phải để dành cho nhau. Nhưng em vẫn khẳng định rằng, bấy lâu nay được ở bên anh như thế này em thấy mình rất hạnh phúc, từ ngày lấy chồng cho tới giờ em chưa từng có được cảm giác này cả trong cuộc sống ban ngày lẫn ban đêm. Có lúc nghe anh nói chuyện với người yêu anh, em chỉ ước rằng chính em là người anh đang nói chuyện. Nhưng thôi, em biết rằng như vậy là đủ rồi, đồ ăn tuy ngon nhưng nếu ăn nhiều quá thì cũng làm cho người ta mau chán ngấy. Anh đi xa, nếu thỉnh thoảng về Sài Gòn nếu có nhớ em thì điện thoại cho em, em hứa sẽ chỉ có anh và em gặp nhau thôi.

Vậy là hắn đi, có vẻ như rất nhẹ nhàng vì không phải vướng bận gì, chỉ có đôi lúc hắn cảm thấy có lỗi với em vì đã không thể làm được điều gì tốt hơn cho em. Và đúng như lời em nói, thỉnh thoảng hắn có về Sài Gòn thì hắn vẫn điện thoại cho em, chờ em ở một quán nào đó, hai đứa đi ăn, nói chuyện nhiều về điểm đến cuối cùng vẫn là một phòng qua đêm trong khách sạn. hắn và em lại vồ lấy nhau như chưa bao giờ được ở bên nhau, 1 lần, rồi lại 2 lần…Buổi sáng, hắn và em lại đường ai nấy đi và không bao giờ quên câu nói: khi nào về Sài Gòn, nếu thấy nhớ anh cứ điện thoại cho em.

Thế rồi, vài tháng sau em báo tin em lấy chồng. Hắn mừng cho em nhưng hắn không về dự tiệc cưới. Tôn trọng em, từ ngày đó và cho cả tới sau này khi về Sài Gòn ở hẳn, hắn cũng không điện thoại cho em nữa. Người yêu của hắn, không hiểu vì lý do gì biết được quan hệ của hắn với em và đã thẳng thừng cắt đứt tình yêu với hắn không thương tiếc. Hắn đau lắm nhưng hắn phải chấp nhận, hắn phải trả giá cho cái mối quan hệ mà bấy lâu nay hắn tưởng như giấu được con mắt thiên hạ. Từ đó tới nay, hắn không yêu ai, hắn lao đầu vào công việc để cho quên đi sự thèm khát trong sâu thằm con người hắn.

Tưởng như mọi ký ức đã chôn vùi trong hố sâu, nhưng rồi chiều nay, khi ghé vào Parkson để mua cái cravat, hắn bất ngờ gặp em cũng đang đứng lựa một cái áo sơ mi, có lẽ là cho chồng. Nhìn em vẫn xinh đẹp và bốc lửa như ngày nào, có vẻ như em không hề già đi chút nào. Hắn đã định quay đi tránh mặt nhưng không ngờ em lại nhìn thấy và gọi hắn. Ngồi uống café Highlands trong Parkson, em kể với hắn nhiều chuyện lắm, em cũng biết được chuyện hắn chia tay với người yêu và cảm thấy rất tiếc vì em cũng là nguyên nhân trong chuyện này. Hắn và em nói chuyện với nhau thân thiết như những người bạn tâm giao, như ngày xưa lúc còn bên nhau mặn nồng và tới khi ra về, em bất chợt đưa cho hắn 1 mảnh giấy nhỏ nói:
- Đây là số điện thoại riêng của em, tối nay anh gọi cho em nhé, em chờ…

Hắn cầm lấy mảnh giấy và đi về như người mơ ngủ. Tối hôm đó, hắn cứ thẫn thờ nằm trên giường, trên tay là số điện thoại của em và cái điện thoại. Hắn đã bao giờ yêu em chưa? Hay là hắn chỉ yêu em trong những giây phút điên cuồng ở trên giường? Đầu hắn đang mường tượng ra cảnh em thơm như một múi mít, da thịt còn ướt lạnh bước ra từ phòng tắm trong khách sạn, còn hắn thì đang….Có nên gọi cho em hay không???...
yeu_hai_phong_vi_anh
TVTB
TVTB
Bài viết: 2814
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 13:35

Re: ĐẢ LÔI ĐÀI - ANH TÀI HỘI TỤ (Vòng 2)

Gửi bài by yeu_hai_phong_vi_anh »

@all: có anh tài nào ra tay để sửa bài dự thi của hainguyenvib thành một bài dự thi ko phạm luật ko ạ? :)
manhphu87
TVKC
TVKC
Bài viết: 719
Ngày tham gia: 30 Tháng 11 2009, 08:36

Re: ĐẢ LÔI ĐÀI - ANH TÀI HỘI TỤ (Vòng 2)

Gửi bài by manhphu87 »

hic, bác Hải viết cái rì mà rài dữ vậy, đã lười đọc sẵn. :-S
kenzo_hp
HP-FC gold member
HP-FC gold member
Bài viết: 2300
Ngày tham gia: 12 Tháng 5 2010, 22:55

Re: ĐẢ LÔI ĐÀI - ANH TÀI HỘI TỤ (Vòng 2)

Gửi bài by kenzo_hp »

yeu_hai_phong_vi_anh đã viết:@all: có anh tài nào ra tay để sửa bài dự thi của hainguyenvib thành một bài dự thi ko phạm luật ko ạ? :)
:-O Jờ chỉ có 1 cách là nhờ a mod nào đó sửa từ giới hạn 300 thành 3000 chữ thôi vì bài trên mà rút ngắn đi thì sẽ "nhạt" lắm.
yeu_hai_phong_vi_anh
TVTB
TVTB
Bài viết: 2814
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 13:35

Re: ĐẢ LÔI ĐÀI - ANH TÀI HỘI TỤ (Vòng 2)

Gửi bài by yeu_hai_phong_vi_anh »

@kenzo_hp và hainguyenvib: đả lôi đài ra quy định 300 từ để buộc người viết phải chuyên tâm vào nội dung, lựa chọn câu và từ sao cho ngắn nhất mà lại có hình ảnh đắt nhất. Đây là một cách chơi mà rèn cách viết. :) Mặt khác, người đọc thấy bài viết ngắn sẽ ko có cảm giác ngại, và khi đọc cũng buộc phải suy nghĩ để hiểu cho hết những gì mà 300 con chữ truyền tải. :)
Hình đại diện của thành viên
khac_tuan2000
Site Admin
Site Admin
Bài viết: 5061
Ngày tham gia: 22 Tháng 11 2009, 17:27

Re: ĐẢ LÔI ĐÀI - ANH TÀI HỘI TỤ (Vòng 2)

Gửi bài by khac_tuan2000 »

yeu_hai_phong_vi_anh đã viết:@all: có anh tài nào ra tay để sửa bài dự thi của hainguyenvib thành một bài dự thi ko phạm luật ko ạ? :)
Em xung phong :-bd
yeu_hai_phong_vi_anh
TVTB
TVTB
Bài viết: 2814
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 13:35

Re: ĐẢ LÔI ĐÀI - ANH TÀI HỘI TỤ (Vòng 2)

Gửi bài by yeu_hai_phong_vi_anh »

khac_tuan2000 đã viết:
lamxung đã viết:Cho hỏi ban giám khảo một thí sinh có được dự thi nhiều bài không nhỉ???
Thoải con gà mái.
Tối nay tại hạ sẽ xuất chiêu
khac_tuan2000 đã viết:
yeu_hai_phong_vi_anh đã viết:@all: có anh tài nào ra tay để sửa bài dự thi của hainguyenvib thành một bài dự thi ko phạm luật ko ạ? :)
Em xung phong :-bd
Tình yêu, đọc lại xem đã viết những gì nhé. Và cái nào chưa làm thì làm đi, đừng để BGK xử. X(
Hình đại diện của thành viên
khac_tuan2000
Site Admin
Site Admin
Bài viết: 5061
Ngày tham gia: 22 Tháng 11 2009, 17:27

Re: ĐẢ LÔI ĐÀI - ANH TÀI HỘI TỤ (Vòng 2)

Gửi bài by khac_tuan2000 »

Có vẻ soi nhau quá đấy. Đúng là tối hôm đấy định xuất thật nhưng viết xong lại thấy chưa ưng nên đành ... găm hàng :P
Đăng trả lời

Quay về