Liên quan mạnh chứ bạn, 1 năm Nhà nước trích từ Ngân sách cho ngành/viện/nhà nghiên cứu, viết sử, làm phim và .... cải biên sử khá nhiều tiền đấy. Vậy mà sử sách VN có quá nhiều cái không thể chấp nhận được, thế nhưng các Viện/Ngành/Nhà sử học vẫn phát triển đều đều để tiêu tiền Ngân sách và chém gió đấy thôi. Vậy không phải là thật thà ăn cháo láo nháo ăn.. nhà hàng là gì.gauhpvn12 đã viết:trước hết cmt bài của bạn HoangQM (mặc dù ko liên quan lắm với chủ đề chính):
dưới đây là 1 số cmt lý giải sự sống lâu của các vua hùng để các bạn tham khảo:
Thật thà ăn cháo ?
Điều hành viên: zuki
- HoangQM
- HP-FC silver member
- Bài viết: 1328
- Ngày tham gia: 19 Tháng 3 2010, 13:51
Re: Thật thà ăn cháo ?
Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật
Thế cho nên tất bật đến bây giờ.
Thế cho nên tất bật đến bây giờ.
-
- HP-FC silver member
- Bài viết: 1248
- Ngày tham gia: 08 Tháng 12 2012, 23:34
Re: Thật thà ăn cháo ?
ah i see bạn làm mình nhớ đến câu truyện có một ông quan huyện rất thanh liêm, không ăn của dút bao giờ. Bà huyện thấy tính chồng như vậy cũng không dám nhận lễ của ai. Có làng nọ muốn nhờ quan huyện bênh cho được kiện, nhưng mang lễ vật gì đến, quan cũng gạt đi hết. Họ mới tìm cách đút lót với bà huyện. Bà huyện cũng chối đây đẩy:HoangQM đã viết:Liên quan mạnh chứ bạn, 1 năm Nhà nước trích từ Ngân sách cho ngành/viện/nhà nghiên cứu, viết sử, làm phim và .... cải biên sử khá nhiều tiền đấy. Vậy mà sử sách VN có quá nhiều cái không thể chấp nhận được, thế nhưng các Viện/Ngành/Nhà sử học vẫn phát triển đều đều để tiêu tiền Ngân sách và chém gió đấy thôi. Vậy không phải là thật thà ăn cháo láo nháo ăn.. nhà hàng là gì.gauhpvn12 đã viết:trước hết cmt bài của bạn HoangQM (mặc dù ko liên quan lắm với chủ đề chính):
dưới đây là 1 số cmt lý giải sự sống lâu của các vua hùng để các bạn tham khảo:
- Nhà tôi thanh liêm lắm, tôi mà nhận của các ông thì mươi, mười lăm năm sau, ông ấy biết ông ấy cũng vẫn còn rầy la tôi cơ đấy! Dân làng năn nỉ mãi, bà nể tình mới bày cách:
- Quan huyện nhà tôi tuổi “tí”. Dân làng đã có ý như vậy, thì hãy về đúc một con chuột bạc đến đây, rồi tôi cố nói giùm cho, họa may được chăng!
Dân làng nghe lời, về đúc một con chuột cống thật to, ruột đặc, toàn bằng bạc đem đến.
Một hôm, ông huyện trông thấy con chuột bạc, mới hỏi ở đâu ra, bà huyện liền đem sự tình kể lại. Nghe xong, ông huyện mắng:
- Sao mà thật thà vậy! Lại đi bảo là tuổi “tí”! Cứ bảot tuổi “Sủu” có được không!