Cảm Lạch Tray !
Lạch Tray ! ơi hỡi xưa hùng vĩ
Đâu dáng oai hùng tựa "Thái Sơn"
Vì đâu,thân xác tiêu điều thế ?
Bởi chính các "Người","Sở" với "XMăng"...
Hồi tưởng lại ngày này vài năm trước
Hàng ghế xanh xen hai chữ "Lạch Tray"
B16 ầm vang như sóng vỗ
Đồng thanh hô hai tiếng Hải Phòng.
Khi tan trận các "Người" đâu có biết
Xác thân tôi máu thịt phơi bày
Đội thua,trúi giận lên thành ghế
Thắng cũng không chừa xả rác chơi
Trách các "ngành" tại sao không để ý
Chỉ "tận thu" không nghĩ đến "Tôi"
Nói dại mồm."Mùa sau không còn bóng"
Chắc chắn nơi này để chọi "Trâu"
Hải Phòng đó hiên ngang chỉ biết ngẩng đầu
Nơi tôi đứng trái tim Thành Phố
Tự hào thay "số một" Việt Nam
Bộ mặt đó đẹp lòng VFF
Đem phô trương sánh với "Bạn Bè"
Thương một lỗi cảnh cha chung không khóc!
Căn bệnh kia sớm trị dứt ngay
Câu thơ nghĩ đắn đo tôi viết
Cầu mong sao"Xã Hội" chung tay....
