Tại bố, con đã trót yêu!

Điều hành viên: zuki

Hình đại diện của thành viên
imé
TVKC
TVKC
Bài viết: 873
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 19:50

Tại bố, con đã trót yêu!

Gửi bài by imé »

Bố đưa con đến với Lạch Tray, bố dắt con qua những chiều nắng gắt, bố cho con gặp trái bóng tròn, bố kể con nghe những câu chuyện thể thao,… bố đầu độc con. Tại bố, con đã trót yêu! :)

Làm thế nào con quên, hình ảnh một ông bố, với chiếc vé bóng đá trong tay, gương mặt rạng ngời, hí hửng như trẻ con hồi hộp được đi xem xiếc. Làm thế nào con quên hình ảnh một bé gái, nhỏ xíu, e dè, luôn dùng dằng, nũng nịu trước mỗi “lời mời” ra sân… Làm thế nào con quên, những chiều hè nắng nóng, con, đứa nhóc 5,6 tuổi, lạc giữa một rừng những cây trung niên, con ngơ ngác… Những lần ấy, chỉ có ngủ là giải pháp giết thời gian hiệu quả nhất, cái oi ả, mệt nhoài thôi thúc con kiếm tìm một giấc trưa say, con dựa vào bố, nhưng ngủ thế nào được khi xung quanh vang dội những tiếng reo hô, ngủ thế nào đc khi điểm tựa vững chắc của con chốc chốc lại bật dậy, hưởng ứng theo cái gì đó mà bố gọi là “đường chuyền hay”, là “pha bóng đẹp”… Con khó chịu, con đòi bố cho về, bố có thèm để ý đâu, bố còn đang mải say sưa với mấy chú quần đùi áo số cơ mà, bố yêu các chú ấy hơn yêu con?… Con ngán ngẩm nhìn bố, dõi theo ánh mắt bố xuống dưới sân, đậu bến lại nơi quả bóng, con cũng xem, cũng đứng dậy ngóng theo từng bước chân chạy mỗi khi tầm nhìn bị bác nào đấy che khuất… Nhưng bắt chước bố thế thôi, chứ con cũng chẳng hiểu mấy, cái hay ho duy nhất mà con tìm thấy là phía bên kia kìa, trên khán đài đối diện, “B16 phải ko bố? Bên đấy vui nhỉ bố nhỉ”…

Con dần lớn và trí tò mò cũng theo thế mà leo cao. Con cũng muốn biết cái môn bóng đá ấy có gì vui mà bố yêu đến thế. Con đã hỏi bố, hỏi rất nhiều, những thắc mắc ngây ngô đủ thứ ấy đã giúp con lột xác khỏi hình ảnh chú nai ngố xế giữa sân vận động. Con đã dần thuộc tên cầu thủ, con đã biết rung động với những đường bóng lăn, con đã biết hồi hộp, biết thổn thức, biết reo vui khi đội nhà ghi bàn. Trái tim con như học được cách nhảy múa theo nhịp trống phía bên kia khán đài, hòa dòng chảy thắm tươi với sắc đỏ phủ ngợp. Con đã ko còn e ngại, sợ sệt mà thay vào đó, con tự hào lắm, thích thú lắm khi đc cổ vũ cuồng nhiệt đến khản giọng, được hét thật to hai tiếng “Hải Phòng”. Bao ánh mắt ngạc nhiên hướng về phía con: “Còn bé mà máu thế”, con nhìn bố, bố cười… Con thích lắm bố ạ. Con bắt đầu thèm được đi xem bóng đá với bố rồi đấy, và dĩ nhiên, con không còn buồn ngủ nữa…

À quên, con muốn nhắc đến kỉ niệm kể-đi-kể-lại của mình, con gọi đó là “cú va chạm định mệnh”, là “tiếng sét ái tình”. Mỗi lần đi qua sân bóng cảng, con lại nhìn vào cái góc tường ấy, và lại hồi tưởng. Quán nước, một buổi chiều, bố chè tàu, con kẹo lạc, hồi đó làm gì đã có hàng rào sắt như bây giờ bố nhỉ, cứ ngồi đấy là vừa đc thưởng thức trận đấu, vừa đc “chém gió” đủ chuyện như bình luận viên. Bố cứ miên man những câu chuyện bóng banh ko dứt, còn con thì còn đang mải ngó nghiêng sang phía đối diện, với những xích đu, thú nhún, với những đồ chơi “không thể không thèm”. Bỗng… ”Bụp”… vâng, quả bóng tròn của bố, đã theo chân một chú cầu thủ nào đó, trong lúc cao hứng mà sút thẳng vào bụng con. Chắc tại bạn bóng yêu con quá nên mới bay tới sà vào lòng, nhưng bạn ấy đùa dại quá bố ạ, bạn ấy làm con sợ... Con đã không khóc, không hề, nhưng con nép mình vào sát bố, tay con níu chặt, bố xuýt xoa…

Con có duyên với trái bóng, có lẽ thế. Giờ đây, con lớn hơn, con biết yêu bóng đá nhiều hơn, nhưng con lại chỉ thích bóng đá Hải Phòng, bóng đá Việt Nam, có lẽ ít nhiều vì tình yêu quê hương nữa bố nhỉ. Con đã đủ lớn để có thể đi xem bóng đá mà ko cần bố che cho khỏi bị người ta chen, nhưng ko phải vì thế mà con ko cần bố đi cùng nữa. Nhưng thật buồn, vì nhiều lý do mà “con đường tình yêu” của con vắng đi người đồng hành thân thuộc. Vì bố bận, vì bố ko còn yêu đội bóng đất cảng nữa. Bố chê trách lối đá và tinh thần của họ, bố ko thấy nhiệt, và bố ko còn “mê”. Bố có lý của bố, con hiểu cái cảm giác khi người ta đã thất vọng quá nhiều và ko còn tìm thấy niềm tin, tình yêu sẽ dần lụi tắt. Nhưng con lại ko thấy thế, chắc vì con còn trẻ, hay con còn nhỏ, con dư màu hồng hơn bố, và con vẫn cứ hi vọng, con ko ngại tranh luận về chuyện này. Với bố, nó có thể chỉ còn là những kí ức một thời trai trẻ, còn với con, nó là tình yêu, là niềm tin từng ngày. Con mong, con ngóng, con yêu khoảnh khắc mỗi khi đi qua Lạch Tray, yêu từng tiếng nhạc, tiếng loa vang lên mỗi dịp cuối tuần. Đó là Lạch Tray, nơi con được ngắm nhìn sắc đỏ tràn trề khắp khán đài, sắc xanh tươi mát của cỏ sân. Đó là nơi mà trống ngực con đập thình thịch từ khi chưa bước vào, thôi thúc theo tiếng kèn trống ở bên trong. Đó là nơi mà con được sống, sống đích thực với đủ cảm xúc vui buồn, hồi hộp, lo lắng và cả niềm hạnh phúc tột độ khi đội nhà ghi bàn, con cảm nhận được tình yêu cuộn cháy trong những cái ôm chầm lấy nhau, cười hoài ko dứt. Đó là nơi mà con được là chính mình, ko che giấu, ko cầu kì, con được hò hét, được hô vang, được thể hiện tình cảm của mình một cách tự nhiên, chân thật. Và hơn hết, Lạch Tray là nơi con tìm thấy những gương mặt thân quen, những nụ cười dịu dàng trong cái nắng gay gắt, là nơi con tìm thấy rất nhiều điều ngoài tình yêu bóng đá, Lạch Tray dạy con biết yêu thương nhiều hơn, biết thế nào là sức nhiệt của tuổi trẻ, và cả của tuổi-không-trẻ, tình yêu ko phân biệt tuổi tác.

Thật buồn vì con chẳng thể chia sẻ những điều ấy với bố. Bây giờ, bố lại là người ko cho con đi xem bóng đá nữa, vì nhiều lý do mà chẳng bao giờ con hỏi chắc đc đến tận cùng. Nhưng biêt thế nào được, bố vẫn luôn đùa rằng bố có hai thằng con trai. Ai bảo từ bé bố đã truyền cái thứ tình cảm đặc biệt ấy cho con và chị cơ. Không có bố, bọn con vẫn sẽ đi xem, con xin lỗi, con hư, nhg con đã trót yêu rồi, tại bố đấy chứ! :P

P/S: Con vẫn rất nhớ những chiều chủ nhật năm lớp 9, bố rủ con nghỉ học để đi xem bóng đá. Và con lại muốn được như thế cơ! :((
chaien_hpfcmn
Điều hành viên
Điều hành viên
Bài viết: 7655
Ngày tham gia: 04 Tháng 3 2010, 21:00
Đến từ: Kiến Thụy - nơi đầu sóng ngọn gió

Re: Tại bố, con đã trót yêu!

Gửi bài by chaien_hpfcmn »

thanks là chưa đủ! cảm ơn em 1 lần nữa! :(( =D> =D> =D>
nup_gio.org
TVKC
TVKC
Bài viết: 1194
Ngày tham gia: 08 Tháng 12 2009, 18:44

Re: Tại bố, con đã trót yêu!

Gửi bài by nup_gio.org »

Anh đọc bài này đến mấy lần,hay quá là hay.Nếu ko có người truyền cho mình tình yêu thì có khi LT cũng chỉ là cái gì đó xa lạ lắm lắm với mình.Thank e một bài viết hay và hồn nhiên.Có thể bố em cấm e xem bóng đá vì....
Hình đại diện của thành viên
Tung_Alonso
Super Moderator
Super Moderator
Bài viết: 5008
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 21:51

Re: Tại bố, con đã trót yêu!

Gửi bài by Tung_Alonso »

1 bài viết quá hay của cháu gái, đọc mà xúc động quá
knv
Điều hành viên
Điều hành viên
Bài viết: 10937
Ngày tham gia: 17 Tháng 5 2010, 10:14

Re: Tại bố, con đã trót yêu!

Gửi bài by knv »

@em gái:
Khi đọc bài viết của em, nói thật là đã có những lúc anh nín thở vì bài viết quá nhiều cảm xúc và chân thật, anh sợ mỗi khi dừng lại hít vào thở ra làm anh mất đi cảm xúc.
Với một cô bé gái có tình yêu bóng đá như em thật là đặc biệt. Anh tiếc rằng không gia nhập hội mình được sớm hơn để mỗi buổi chiều cuối tuần lại được nhìn thấy em - một cô bé có vóc dáng nhỏ nhắn nhưng có một trái tim lớn với bóng đá.
Cảm ơn em vì bài viết, chúc em gái luôn vui vẻ và giữ mãi màu hồng với tình yêu này nhé!
P/S: Anh chờ bài viết của em hơi lâu đấy nhé!
Hình đại diện của thành viên
imé
TVKC
TVKC
Bài viết: 873
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 19:50

Re: Tại bố, con đã trót yêu!

Gửi bài by imé »

Tks thôi chưa đủ, cảm ơn a chaien, cảm ơn chú Alonso :P
nup_gio.org đã viết:Anh đọc bài này đến mấy lần,hay quá là hay.Nếu ko có người truyền cho mình tình yêu thì có khi LT cũng chỉ là cái gì đó xa lạ lắm lắm với mình.Thank e một bài viết hay và hồn nhiên.Có thể bố em cấm e xem bóng đá vì....
Theo a thì vì sao ạ? :)
Hình đại diện của thành viên
Tung_Alonso
Super Moderator
Super Moderator
Bài viết: 5008
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 21:51

Re: Tại bố, con đã trót yêu!

Gửi bài by Tung_Alonso »

chú sẽ vote cho cháu
Hình đại diện của thành viên
imé
TVKC
TVKC
Bài viết: 873
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 19:50

Re: Tại bố, con đã trót yêu!

Gửi bài by imé »

knv đã viết:@em gái:
Khi đọc bài viết của em, nói thật là đã có những lúc anh nín thở vì bài viết quá nhiều cảm xúc và chân thật, anh sợ mỗi khi dừng lại hít vào thở ra làm anh mất đi cảm xúc.
Với một cô bé gái có tình yêu bóng đá như em thật là đặc biệt. Anh tiếc rằng không gia nhập hội mình được sớm hơn để mỗi buổi chiều cuối tuần lại được nhìn thấy em - một cô bé có vóc dáng nhỏ nhắn nhưng có một trái tim lớn với bóng đá.
Cảm ơn em vì bài viết, chúc em gái luôn vui vẻ và giữ mãi màu hồng với tình yêu này nhé!
P/S: Anh chờ bài viết của em hơi lâu đấy nhé!
Anh làm e cũng phải nín thở theo từng lời nhận xét đấy,... nhg e rất thích :P
Thực ra e ko định viết, nhg tối nay rảnh, tự dưng có hứng nên muốn viết ra vài dòng ạ :)
Janny
TVKC
TVKC
Bài viết: 1734
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 21:33
Đến từ: Loading....

Re: Tại bố, con đã trót yêu!

Gửi bài by Janny »

Rất chân thật và tràn đầy cảm xúc,hay đấy em <:-P
xuan anh
TVTB
TVTB
Bài viết: 1520
Ngày tham gia: 02 Tháng 2 2010, 02:07

Re: Tại bố, con đã trót yêu!

Gửi bài by xuan anh »

Xuan anh rất cảm phục lòng nhiệt huyết,niềm đam mê trái bóng tròn và trên hết là tình yêu với bóng đá thành phố, yêu quê hương nơi mình đã sinh ra .Em là một cô gái can đảm giàu nghị lực ,em sẽ thành công trong trong cuộc sống.Về bài viết của em là bố cục tương đối rõ ràng giàu cảm xúc nó thể hiện tính chân thực dễ đi vào lòng người ,tuy nhiên vì ít kinh nghiệm nên cách dẫn dắt câu chuyện còn rườm rà chưa được cô đọng;em tiếp tục viết vài lần và trong 1 không gian yên tĩnh thì sẽ quen thôi mà,biết đâu khi ấy em sẽ trở thành cây bút suất sắc của HAIPHONGFC.VN .Anh đánh giá rất cao bài viết của em và của cháu gái :Iov3_HPFC .Cám ơn em về bài viết này và chúc em tiếp tục có những bài viết hay hơn nữa !
Đăng trả lời

Quay về