Trangmobile - Em Là Ai...

Nơi gửi gắm những cảm xúc, hiểu biết của bạn về thành phố, con người đất Cảng quê hương.

Điều hành viên: zuki

trangmobile90
TVKC
TVKC
Bài viết: 4698
Ngày tham gia: 06 Tháng 12 2009, 09:08

Trangmobile - Em Là Ai...

Gửi bài by trangmobile90 »

[align=center]Trangmobile – Em là ai
[/align]

Tôi và em cùng đến với thế giới này một ngày.Có thể em chẳng biết là có tôi ở trên đời,nhưng tôi thì biết em và cảm nhận được mọi điều từ em.Cuộc sống của tôi gắn liền với em nhưng tôi và em khác nhau.Em mạnh mẽ bao nhiêu,tôi yếu đuối bấy nhiêu.Mỗi nơi có em không khí như nóng hơn,cuồng nhiệt hơn,mọi người phấn khích hơn khi em xuất hiện.Còn tôi,chỉ là một điều gì đó mong manh,yếu ớt như chẳng tồn tại - tôi chỉ biết lặng lẽ bên đời em.

Tuổi Hồng Thơ Ngây

Những ngày ấu thơ của em cũng như bao người khác,hồn nhiên trong sáng.Nhưng có một điều,tôi thấy em khác với những bé gái cùng tuổi,em chẳng bao giờ chơi gấu bông hay búp bê,em luôn là thủ lĩnh,xung quanh em có rất nhiều bé trai,hơn tuổi cũng có,kém tuổi cũng có.Họ nghe em nói,họ làm mọi việc em bảo.Tôi không hiểu 52 lá bài tây có sức hút gì với em nhưng tôi thấy em luôn phấn khích khi chơi.Em ngộ lắm,em bắt mọi người ở nhà dạy em đánh bài,rồi em mang bài ra ngõ dạy lại bọn trẻ con.Con gái chả đứa nào chơi,chỉ có bọn con trai là túm tụm lại nghe em chỉ cách chơi.Em dạy chúng nên em luôn là người chiến thắng.Nhìn đôi mắt long lanh,nghe nụ cười khanh khách giòn tan mỗi khi em chiến thắng một ván bài,tôi hiểu em luôn muốn mình là nhất.Tôi còn nhớ có lần bọn trẻ con trong xóm chơi trò cứu công chúa,bọn con trai bảo em trèo lên cây trứng cá và ở trên đấy,bọn nó sẽ chiến đấu với nhau xem bên nào thắng sẽ được giải cứu công chúa.Em ở trên cây trứng cá,trèo leo bẻ cảnh vặt những quả trứng cá chín để ăn,mặc kệ bên dưới bọn con trai chiến đấu với nhau như thế nào.Sau cả tiếng vẫn bất phân thắng bại,em tụt từ trên cây xuống bảo hết giờ,hai đội hòa,công chúa về ăn cơm đây,khiến tụi con trai chưng hửng.

Rồi em lớn,em biết yêu - năm đó em mới học lớp 6.Tôi không biết đó có thể gọi là tình yêu được không nhưng sau này khi em lớn hơn,tôi luôn nghe em kể với mọi người rằng đó là tình đầu của em.Tình đầu của em là một chàng thanh niên cùng xóm tên Hùng,anh ta hơn em 6t,cao 1m8,đẹp trai và rất hay bắt nạt em.Tính em ngang bướng từ bé nhưng sao đứng trước anh ta em bỗng trở nên dễ bảo đến lạ.Tôi không biết anh ta có để ý đến một cô bé con như em không nhưng trong mắt em tôi biết em yêu quý anh ta thật sự.Nhưng cuộc sống luôn có những bất ngờ,ông trời chẳng cho anh ta chờ em kịp lớn để hai người yêu nhau.19t – anh ta ra đi sau một tai nạn giao thông.Lúc được thông báo tin anh ta đã mất,mắt em ráo hoảnh,không một giọt nước mắt rơi nhưng tôi biết em đau lắm.Đêm đó em nằm trong chăn khóc thút thít cả đêm,khóc không thành tiếng,hoặc cũng có thể em sợ bố mẹ biết.Ngày người ta đưa anh đi,em không đi đưa tang,49 ngày -100 ngày – giỗ đầu,em không đến.Không phải em vô tình,là em không muốn nhớ,em sợ khi em đến trước mộ anh ta những kí ức sẽ làm em gục ngã.13 tuổi em đã rung động và đã yêu như thế,những cảm xúc đầu đời có lẽ là kí ức khó phai đối với em.


Lối Sống Sai Lầm

1 năm sau em chuyển trường và chuyển nơi ở,em rời xa nơi mà 14 năm tuổi thơ của em đã đi qua.Em không còn chỉ biết học và ở nhà với mẹ nữa.Nhà em chuyển sang kinh doanh băng đĩa nhạc.Do mẹ em sinh thêm em bé nên công việc kinh doanh phụ thuộc cả vào 2 bố con em.Em cũng đã lớn,em bắt đầu tập kinh doanh,em tự lấy hàng,tự đóng hàng rồi bán.Ngày xưa em chỉ biết có mẹ và tụi bạn cùng xóm,còn giờ đây em tiếp xúc với đủ hạng người hàng ngày.Tôi thấy em dần thay đổi,em dạn dĩ hơn.Ở nhà,em không mặc đồng phục,khách hàng chả ai nghĩ là em mới 14-15t cả.Và em có người yêu,một người em nhận là người yêu thôi vì tôi đọc trong mắt em sự vô cảm với người này.Lý do em nhận người này là người yêu cũng rất buồn cười.Chuyển đến trường mới nhưng em chẳng bỡ ngỡ,em thích nghi nhanh với mọi môi trường và hoàn cảnh sống.

Bất cứ một ngôi trường cấp 2 nào cũng có thủ lĩnh,chuyện ma mới bắt nạt ma cũ là chuyện thường ngày ở huyện,và em đã bị mấy cô nữ sinh lớp 9 dằn mặt.Lần đầu tiên em bị một người lạ tát em,em mạnh mẽ,em chống trả,nhưng một mình em chẳng thể chống lại 4-5 người,các bạn của em vì sợ rắc rối nên chẳng một ai dám can ngăn,còn tôi – tôi chỉ biết bất lực đứng nhìn em,tôi không thế làm gì để giúp em được.Sau lần bị đánh đó tôi cứ nghĩ em sẽ sống nép mình,nhưng tôi nhầm.Em không khóc,không mách thầy cô,cũng chẳng nói cho bố mẹ biết.Hôm sau em đến lớp hỏi một đứa thuộc thành phần cá biệt của lớp :
_ ông có biết ai là đầu gấu nhất khu này không?
_ nhất thì không biết,nhưng có tiếng nói ở cái trường này và trường cấp 3 bên cạnh cùng mấy trường bổ túc xung quanh đây nữa thì chỉ có 1 người đó là anh Long.
_ Anh Long là ai,ở đâu,làm thế nào để gặp được ?
_ Anh Long là anh trai của bà Vân Anh béo lớp mình.

Thế là tôi biết em sẽ không bỏ qua những gì mà em đã phải chịu.Em đã chẳng còn là cô gái bé nhỏ như xưa nữa,em đã biết xù lông nhím để tự bảo vệ mình và em cũng đã biết hận thù.Em kết thân với Vân Anh,em đến nhà người bạn đó nhiều hơn,em làm mọi việc để làm người bạn đó vui,em làm mọi cách để tiếp cận với anh Long.Rồi em cũng đạt được mục đích,anh Long đã chú ý đến em.Em thật biết cách làm người khác có cảm tình với em,một người đàn ông hơn em 10t,sống bằng nghề đòi nợ thuê và bảo kê bãi bạc đã phải xiêu lòng trước em.Em trao cho người đàn ông đó nụ hôn đầu trong bỡ ngỡ,trong miễn cưỡng vì em không hề có tình cảm với anh Long,cái em muốn là nhờ tiếng tăm của anh Long để sống những ngày cấp 2 yên ổn,không phải lo sợ ai bắt nạt và cũng là để trả lại cho những người đã bắt nạt em trước đó thứ mà họ đã dành cho em.15t em đã biết toan tính cả trong việc buôn bán lẫn tình yêu.Từng người từng người đàn ông cứ thế đi qua đời em,em chẳng còn bỡ ngỡ,em chẳng còn sợ...em coi đàn ông như trò chơi,chỉ em được phép chấm dứt trò chơi,và em luôn làm được như thế.

Hết cấp 3 em nam tiến,một quyết định làm bất ngờ cả bố mẹ em lẫn tôi.Giữa chốn phồn hoa đô hội,em vừa học vừa đi làm nhưng em không tha thiết gì với mảnh đất Sài Thành này.Lòng em luôn hướng về Hải Phòng,và tôi cũng muốn em về Hải Phòng bởi tôi sợ,em sẽ không đủ bản lĩnh để có thể bước qua những cạm bẫy ở đây.Tôi cứ nghĩ cuộc sống của em chỉ có đi làm rồi tìm vui trong men say và những lá bài.
trangmobile90
TVKC
TVKC
Bài viết: 4698
Ngày tham gia: 06 Tháng 12 2009, 09:08

Re: Trangmobile - Em Là Ai...

Gửi bài by trangmobile90 »

Ngã Rẽ Cuộc Đời

14/2/2010 có lẽ là ngày đặc biệt nhất trong cuộc đời em.Hôm đó em đi chơi với một người muốn yêu em,em đang rảnh nên em cứ nhận lời mặc dù em biết ngày này là ngày lễ tình nhân,em nhận lời đi chơi với người ta khác nào em bật đèn xanh cho người ta.Tôi đã chán ngấy cái cảnh em cứ tạo hy vọng cho người khác rồi em chán thì em quăng người ta như quăng một thứ đồ không cần thiết nhưng tôi chẳng thể ngăn em,em là người sống bản năng.

Khi em đang đi chơi thì mẹ em gọi em về làm vì nhà có khách (lúc này nhà em đã chuyển sang kinh doanh nhà hàng),em đã rất bực khi phải về nhà.Tôi còn nhớ như in khuôn mặt phụng phịu của em lúc đó.Khách của nhà em hôm đó là 6-7 cậu thanh niên.Tôi không hiểu và đến bây giờ nhiều khi em cũng chẳng hiểu tại sao 1 người trong số đó ( mà sau này là người em yêu say đắm nhất) lại để ý đến em.Lúc đó trông em thật buồn cười,tóc bết dính nước mưa,khuôn mặt thì nhợt nhạt chẳng phấn son,quần xắn đến đầu gối,đi đôi dép tông bẩn bẩn.Sau khi người đó tìm mọi cách lấy được số điện thoại của em,rồi tin qua tin lại,em đã rung động.Tôi nhớ em đã cười cả đêm khi nhận được tin nhắn “ em à,những người đàn ông khác có thể mang đến cho em cái gì thì anh còn mang đến cho em nhiều hơn thế”.Em yêu người đàn ông tên Hiển đó một cách nhanh chóng,chưa bao giờ tôi thấy em hạnh phúc thế.Em không còn lả lơi,em không còn bông đùa với bất cứ người đàn ông nào nữa,sự thay đổi của em làm tôi mừng nhưng trong sâu thẳm tôi vẫn cảm nhận được sự bất an trong mối quan hệ của hai người.Ngày vui ngắn chẳng tày gang,em cùng người ấy hạnh phúc được bao lâu nhỉ?3 tháng,đúng là chỉ 3 tháng tôi thấy hai người hạnh phúc.Hiển đã làm được những điều mà người khác chưa ai làm được.Hiển đã biến em thành một người đàn bà ngoan ngoãn biết phục tùng,em cam chịu nhưng em luôn vui vẻ vì em đã không làm người em yêu phật ý.Và Hiển cũng là người đàn ông đầu tiên làm em dám trốn nhà đi qua đêm chỉ với một câu nói.Em đã yêu quá nhiều và hy sinh quá nhiều,điều đó làm một người đàn ông đa tình như Hiển không chịu nổi.Em càng muốn gần anh ta bao nhiêu thì anh ta càng xa em bấy nhiêu.

Người ta nói chết là hết,có lẽ thế mà em đã từng muốn kết thúc cuộc sống chỉ vì anh ta.Nhìn em nhợt nhạt trên giường bệnh,nhìn bố mẹ em xót xa chăm sóc em,tôi chỉ muốn tát vào mặt em,muốn hét vào mặt em cho em thức tỉnh.Tại sao hai mươi mấy năm công ơn dưỡng dục của bố mẹ em chưa một ngày báo đáp mà em nỡ buông xuôi cuộc sống?em có biết em là cuộc sống của tôi,không có em trên cõi đời này tôi đâu còn gì.May mắn cho em,em vẫn còn sống,em vẫn khỏe mạnh và em lại 1 lần nữa rời bỏ mảnh đất đầy kỉ niệm này để vào Sài Gòn.Lần này em đi không mang theo khát vọng tuổi trẻ như cái thưở 18,em đi để chạy trốn kỉ niệm,để gạt bỏ quá khứ sau lưng.Tôi lại thấy em cười,nhưng nụ cười chẳng còn vô tư,em sống không còn nhiệt huyết,em lao vào làm việc và tham gia nhiệt tình vào những cuộc vui với những người bạn mới.Có những đêm em uống rượu say,em khóc,tôi thấy em cầm điện thoại lên ngồi đọc hết hơn 200 tin nhắn mà em còn lưu lại giữa em và Hiển.Em không còn lưu tên Hiển nhưng trong vô thức em cứ bấm số...bấm số rồi để đó,em không gọi.

Tôi đã nói em hãy quên Hiển đi,coi như đó cũng chỉ là một người đàn ông đã từng đi qua đời em như những người khác,em đâu có vấn vương một ai.Em cũng đã cố gắng nghe tôi,nhưng thật sự để xóa đi bóng hình một người em yêu sâu sắc thật không dễ.Khuyên em không được tôi chỉ mong em mạnh mẽ lên,đừng gục ngã nữa vì em không đáng phải như thế.


Ánh Sáng Cuối Đường Hầm

Những tưởng em sẽ cứ mãi đắm chìm trong đau khổ như thế nhưng tôi thật sự bất ngờ,bóng đá đến với em như một cái duyên kỳ ngộ.Từ ngày em biết đến sân Lạch Tray,từ ngày em biết đi tới những nơi xa để cổ vũ cho đội bóng của em,tôi mừng lắm,mừng vì em đã tìm ra lối thoát,mừng vì em đã có một thú vui lành mạnh.Em đi nhiều hơn và em cũng quen nhiều người hơn.Có người tốt với em thật sự,họ quan tâm và giúp đỡ,họ chia sẻ với em những buồn vui trong cuộc sống.Có rất nhiều người đàn ông quanh em,nhưng dường như trái tim em chẳng biết rung động,có những người tôi đã từng rất muốn em yêu họ bởi vì họ có thể làm em vui có thể làm em hạnh phúc.Nhưng em của tôi vẫn cứ thế,cứ cười cứ lả lơi nhưng em không để một ai quá gần em.Em như cơn gió,người ta có thể cảm nhận thấy,tưởng rằng có thể hòa cùng em nhưng em lại chẳng để ai chạm vào được.Đâu đó trong những cuộc vui thâu đêm suốt sáng,đâu đó trong tiếng nhạc chát chúa tôi vẫn thấy ánh lên trong mắt em một ánh buồn.Tôi chỉ mong sao em có thể mở lòng với người khác,cho người khác một cơ hội cũng chính là cho em một cơ hội.Em hạnh phúc là tôi hạnh phúc.

Bàn tay có hai mặt trái và phải,trong con người em cũng vậy,có lý trí và tình cảm.Tôi chính là tiềm thức của em,là phần tình cảm trong em,một nửa mà không ai có thể thấy được...
Hình ảnh
Hình đại diện của thành viên
khac_tuan2000
Site Admin
Site Admin
Bài viết: 5061
Ngày tham gia: 22 Tháng 11 2009, 17:27

Re: Trangmobile - Em Là Ai...

Gửi bài by khac_tuan2000 »

Ngày đó mà biết chú sớm thì chỉ cần nói 1 câu là chú giúp ko cần nụ hôn miễn cưỡng kia đâu ;)
Hình đại diện của thành viên
mrd_hp
TVKC
TVKC
Bài viết: 1790
Ngày tham gia: 30 Tháng 11 2009, 21:02
Đến từ: HPC

Re: Trangmobile - Em Là Ai...

Gửi bài by mrd_hp »

Mình đã có câu trả lời về TrangMobile! khà khà... CẢM...!
trangmobile90
TVKC
TVKC
Bài viết: 4698
Ngày tham gia: 06 Tháng 12 2009, 09:08

Re: Trangmobile - Em Là Ai...

Gửi bài by trangmobile90 »

em xin trích 1 đoạn tin nhắn của anh vtkiem gửi cho em nha
hãy cứ vui vẻ cứ giữ tính cách của e nhưng cần tình táo trong việc chọn người yêu thôi, chọn ai mà cỡ Khắc Tuấn chính nhân quân tử như thế e mới hạnh phúc được, hoặc thấp hơn ít cũng phải như Beckham chứ đừng chọn mấy anh hùng bên chén rượu hoặc lá bài, mấy anh hùng ấy sẽ mang lại cho e đau khổ nhiều gấp trăm lần sung sướng.
Hình đại diện của thành viên
mrd_hp
TVKC
TVKC
Bài viết: 1790
Ngày tham gia: 30 Tháng 11 2009, 21:02
Đến từ: HPC

Re: Trangmobile - Em Là Ai...

Gửi bài by mrd_hp »

trangmobile90 đã viết:em xin trích 1 đoạn tin nhắn của anh vtkiem gửi cho em nha
hãy cứ vui vẻ cứ giữ tính cách của e nhưng cần tình táo trong việc chọn người yêu thôi, chọn ai mà cỡ Khắc Tuấn chính nhân quân tử như thế e mới hạnh phúc được, hoặc thấp hơn ít cũng phải như Beckham chứ đừng chọn mấy anh hùng bên chén rượu hoặc lá bài, mấy anh hùng ấy sẽ mang lại cho e đau khổ nhiều gấp trăm lần sung sướng.
Có thể hiểu ý a Kiếm rằng: "Hãy tỉnh táo khi chọn ng e thik và cho bưởi" :D ;))
Mr Đức
HP-FC member
HP-FC member
Bài viết: 269
Ngày tham gia: 03 Tháng 3 2010, 17:25
Đến từ: Cảng Hải Phòng

Re: Trangmobile - Em Là Ai...

Gửi bài by Mr Đức »

Trangmobile – Em là ai???
luôn đi tìm câu trả lời trong chính bản thân mình :)>-
chaien_hpfcmn
Điều hành viên
Điều hành viên
Bài viết: 7655
Ngày tham gia: 04 Tháng 3 2010, 21:00
Đến từ: Kiến Thụy - nơi đầu sóng ngọn gió

Re: Trangmobile - Em Là Ai...

Gửi bài by chaien_hpfcmn »

chúc em có đc những gì mình mong muốn!
ngudoan
HP-FC silver member
HP-FC silver member
Bài viết: 1029
Ngày tham gia: 11 Tháng 4 2011, 14:24
Đến từ: 1 nơi rất xa

Re: Trangmobile - Em Là Ai...

Gửi bài by ngudoan »

Tráng mỡ bị lé
Hình đại diện của thành viên
TranThai
HP-FC titan member
HP-FC titan member
Bài viết: 3449
Ngày tham gia: 01 Tháng 2 2010, 21:35
Đến từ: Hải Phòng

Re: Trangmobile - Em Là Ai...

Gửi bài by TranThai »

Trangmobile, e là ai? Cô gái hay nàng tiên, e có tuổi hay ko có tuổi, mái tóc e là mây hay là gió,để a đây ngẩn ngơ suốt cuộc đời... ;))
NHẪN MỘT CHÚT CHO GIÓ YÊN SÓNG LẶNG. LÙI MỘT BƯỚC THẤY BIỂN RỘNG TRỜI CAO...!!!
Đăng trả lời

Quay về