HoangQM đã viết:Em ơi cái từ "chung thủy" nó nhiều nghĩa lắm, qua những come của em ở top này anh thấy em cứ gò bó thì phải, nghĩ thoáng đi một tý thì mắt sẽ đẹp hơn thay hình viên đạn thành viên ngọc cho bọn anh nhờ.
Cảm ơn em đã không phang thêm chữ "cùn". Đây là thực tế, đời thường chứ chẳng ai lý sự, lý do, lý trấu làm gì cả, mỗi giới định nghĩa từ "chung thủy" có đôi chút khác nhau đấy, đàn ông thường hiểu từ chung thủy theo nghĩa trách nhiệm. Trách nhiệm với gia đình, vợ con, bạn bè, xã hội,... là chính, còn những cái khác ABC có thể có (nếu có điều kiện), có thể không. Có hay không thì người đàn ông vẫn phải "chung thủy" với gia đình, vợ con là OK. Đã xác định đi ăn phở thì phải lo được cơm cháo ở nhà đầy đủ trước đã OK
Anh ơi em nghĩ thoáng rất nhiều chứ không phải thoáng một tý anh ạ và cuộc sống của em vẫn luôn đẹp mà
Thực tế đôi khi nó phũ phàng anh ạ.Tại sao đàn ông cứ mang cái tư tưởng đấy vào cuộc sống gia đình nhỉ.Đòi hỏi ở người phụ nữ quá nhiều trong khi bản thân mình lại không làm được điều đó.Liệu đó có gọi là ích kỷ không anh trai?
Trách nhiệm như thế nào do bản thân mình đặt ra và có làm được điều đó hay không cũng do bản thân mình.Đừng làm xong rồi đổ lỗi cho hoàn cảnh.Có khi nào anh đặt mình vào người anh sẽ lấy làm vợ chưa anh?Liệu anh có thể đặt 2 chữ trách nhiệm lên nữa không?Em không không khẳng định cũng chẳng phủ đinh bởi cuộc sống nó muôn mặt lắm anh ạ.Tránh sao được điều này.
Khi bạn thành thật với chính mình, thế giới sẽ không ai lừa dối bạn.
hoang quang huy đã viết:KO, a ko phải là đàn ông nghiêm túc, mà đàn ông nghiêm túc thường ko phải là đàn ông hấp dẫn
Vì vậy a có thể là đàn ông hấp dẫn, có thể thôi
Anh trả lời thông mình thế.
Nếu anh là đàn ông hấp dẫn thì em khẳng định anh cũng không thể đứng ngoài cuộc rồi nhưng anh chỉ bảo anh có thể thôi.
Khi bạn thành thật với chính mình, thế giới sẽ không ai lừa dối bạn.
Mưa lắc rắc từ sáng , cảnh vật ảm đạm đến buồn tẻ khác hẳn ngày này cách đây 10 năm : nắng vàng rực trải nhẹ như rót mật , thật hợp lý khi hớn hở lôi cô bạn gái lên phường , chẳng phải lên đó đơn thư kiện cáo gì , em đi đăng ký kết hôn ạ .
Cái thằng bạn ( khi ấy là phó phường ) tròn mắt :
- Mày đã nhin đến 30 năm rồi , tưởng ra đời học được thêm nhiều cái hay ai dè cũng chẳng khôn hơn tao .
Đoạn nó đóng " cộp " cái dấu đầy bất bình rồi lia cho em cái mảnh bìa màu xanh ấy .Cái thằng đến lạ , leo đến cái chức ấy rồi mà vẫn cái thói ẩu truyền thống , nó chẳng nghĩ cô gái xinh xắn đứng cách đó vài mét , đang tủm tỉm theo dõi vẻ lúng túng của người yêu khi thằng bạn bỗ bã, sẽ gạch tên nó khỏi danh sách bạn bè thân của chồng , những người mà nàng tự nhủ sẽ sẵn sàng trưng bày lòng hiếu khách khi họ đến thăm tổ ấm của mình .Có nhất thiết cứ là hoa khôi thì không được thù dai đâu ?Và nàng lẳng lặng thực hiện " tươm tất " cái suy nghĩ ấy , khổ thân thằng bạn , thực ra nó oan vì làm sao nó biết được mặt mũi vợ của bạn khi mà bạn nó lấy vợ nhanh như chớp ?
Nói vậy thì cũng hơi oan cho Gái 10 năm chưa thấy nàng cằn nhằn mỗi khi nghe chồng thông báo gọn lỏn :
- Gái ơi , chút nữa anh có mấy anh bạn qua chơi nhé!
Nàng lẳng lặng bày biện , thậm chí mười lần như một , nàng cứ băn khoăn khổ sở khi chẳng biết bạn chồng " có hợp khẩu vị không?" .
Cứ vậy , ấy mà thoáng cái đã 10 năm cho dù 10 năm không đơn thuần chỉ đầy ắp niềm hạnh phúc nhưng quan trọng ghềnh thác cả 2 đã vì tình yêu mà vượt được và có vẻ như điều gì đến muộn , nó sẽ in sâu hơn ?
Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật
Thế cho nên tất bật đến bây giờ.
Vừa nhận tin nhắn: Anh ơi em 2 vạch, thơ tự nhiên cứ tuôn.
Có một ngày.. bỗng đâu hàng tin nhắn
Bóng hình xưa.. theo con số hiện lên
Kí ức lùa về.. tim đập mạnh thêm
Ôi kỷ niệm.. tưởng đã quên.. mãi mãi
Hai mươi năm.. ta chẳng hề ngoái lại
Chợt chạnh lòng.. trong cơn gió chiều nay
Quá nửa đời người.. sao mắt vẫn cay
Người có biết? Người ơi người có biết ?
Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật
Thế cho nên tất bật đến bây giờ.