Lạch Tray! Nơi khởi đầu của những giấc mơ.

Điều hành viên: zuki

Hình đại diện của thành viên
Trada_Thuoclao
HP-FC member
HP-FC member
Bài viết: 108
Ngày tham gia: 04 Tháng 12 2009, 18:52

Lạch Tray! Nơi khởi đầu của những giấc mơ.

Gửi bài by Trada_Thuoclao »

Muốn mơ quá, muốn viết lại cái bài mình ấp ủ bao nhiêu lâu rồi mà chưa tài nào viết lại được. Hì hì! Đành phải làm thế này để tự mình thúc vào đít mình vậy. Xin lỗi mọi người nhé. Mình sẽ cố gắng hoàn thành thật sớm.
Hình đại diện của thành viên
vtkiem
Tech Support
Tech Support
Bài viết: 5058
Ngày tham gia: 22 Tháng 11 2009, 14:48

Re: Lạch Tray! Nơi khởi đầu của những giấc mơ.

Gửi bài by vtkiem »

:!! hurry up
Tờ_Cờ_Cờ_Lờ
Newbie
Newbie
Bài viết: 7
Ngày tham gia: 08 Tháng 12 2009, 22:23

Re: Lạch Tray! Nơi khởi đầu của những giấc mơ.

Gửi bài by Tờ_Cờ_Cờ_Lờ »

vẫn còm mơ à, tỉnh tỉnh tỉnh đi còn viết chứ :-O :-O :-O
Hình đại diện của thành viên
Trada_Thuoclao
HP-FC member
HP-FC member
Bài viết: 108
Ngày tham gia: 04 Tháng 12 2009, 18:52

Re: Lạch Tray! Nơi khởi đầu của những giấc mơ.

Gửi bài by Trada_Thuoclao »

Ức chế thật đấy. Lần trước cũng khá lâu rồi, ngồi hì hục viết một bài viết mà mình thầy tâm đắc và tâm huyết nhất, đến lúc gửi thì xịt. Tại cái thời đó Haiphong-fc.com còn phập phù quá. Giờ muốn viết lại quá mà không tài nào viết được. Đang rất cố gắng để tìm cảm xúc mà...
Hình đại diện của thành viên
vtkiem
Tech Support
Tech Support
Bài viết: 5058
Ngày tham gia: 22 Tháng 11 2009, 14:48

Re: Lạch Tray! Nơi khởi đầu của những giấc mơ.

Gửi bài by vtkiem »

Trada_Thuoclao_Ver.2 đã viết:Ức chế thật đấy. Lần trước cũng khá lâu rồi, ngồi hì hục viết một bài viết mà mình thầy tâm đắc và tâm huyết nhất, đến lúc gửi thì xịt. Tại cái thời đó Haiphong-fc.com còn phập phù quá. Giờ muốn viết lại quá mà không tài nào viết được. Đang rất cố gắng để tìm cảm xúc mà...
Cảm xúc đến viết 1 mạch thường là lúc viết tốt nhất, anh bị 1 phát để nguội rất khó viết lại tốt như lúc cảm xúc thăng hoa, tuy nhiên về cơ bản những ý chính cũng có trong đầu rồi, nhớ lại và triển khai ý tưởng đó thành bài viết thôi, e cứ viết ra.... sai thì sửa, sai lại sửa nó sẽ vào phom thôi ấy mà...
Hình đại diện của thành viên
khac_tuan2000
Site Admin
Site Admin
Bài viết: 5061
Ngày tham gia: 22 Tháng 11 2009, 17:27

Re: Lạch Tray! Nơi khởi đầu của những giấc mơ.

Gửi bài by khac_tuan2000 »

Tốt nhất là chú viết bằng Words, khi nào thấy ưng ý thì copy ra rồi hẵng post lên diễn đàn, Như thế an toàn hơn
Hình đại diện của thành viên
Tung_Alonso
Super Moderator
Super Moderator
Bài viết: 5008
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 21:51

Re: Lạch Tray! Nơi khởi đầu của những giấc mơ.

Gửi bài by Tung_Alonso »

Trada_Thuoclao_Ver.2 đã viết:Ức chế thật đấy. Lần trước cũng khá lâu rồi, ngồi hì hục viết một bài viết mà mình thầy tâm đắc và tâm huyết nhất, đến lúc gửi thì xịt. Tại cái thời đó Haiphong-fc.com còn phập phù quá. Giờ muốn viết lại quá mà không tài nào viết được. Đang rất cố gắng để tìm cảm xúc mà...
Có khi bây giờ a phải sống lại cảm xúc ấy và chìm đắm trong bầu không khí ấy mới có thể viết đc
Hình đại diện của thành viên
thanhhai_itman
TVKC
TVKC
Bài viết: 543
Ngày tham gia: 26 Tháng 11 2009, 16:43

Re: Lạch Tray! Nơi khởi đầu của những giấc mơ.

Gửi bài by thanhhai_itman »

Trường hợp này là xếp chỗ đây mà
Hình đại diện của thành viên
Tung_Alonso
Super Moderator
Super Moderator
Bài viết: 5008
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2009, 21:51

Re: Lạch Tray! Nơi khởi đầu của những giấc mơ.

Gửi bài by Tung_Alonso »

thanhhai_itman đã viết:Trường hợp này là xếp chỗ đây mà
Là sao hả em?
Hình đại diện của thành viên
Trada_Thuoclao
HP-FC member
HP-FC member
Bài viết: 108
Ngày tham gia: 04 Tháng 12 2009, 18:52

Re: Lạch Tray! Nơi khởi đầu của những giấc mơ.

Gửi bài by Trada_Thuoclao »

Hôm nay Hắn mơ hay tỉnh, Hắn cũng chẳng biết và cũng chẳng cần biết nữa. Chỉ biết rằng Hắn đang có mặt tại LạcH Tray sau nhiều năm xa cách. Áng chừng cũng phải đến 10 năm có lẻ, Hắn mới trở về nơi này, nơi mà gần như cả tuổi thơ của Hắn gắn liền với nó. Lạch Tray hôm nay hoành tráng hơn xưa nhiều, khán đài giờ đã 2 tầng cao ngật ngưỡng, đẹp hơn và bế thế hơn. Lạch Tray ngày hôm nay, khi hắn trở về cũng đông vui hơn, những bước chân hối hả hơn và những nụ cười rạng rỡ hơn. Hôm nay, XMHP trở về sân nhà tiếp Thanh Hóa sau trận đại thắng Đà Nẵng trên sân Chi Lăng ngày khai mạc giải. Tất nhiên, hắn cũng vui nhiều hòa chung niềm phấn khích của mọi người, có khác chăng là khi ai đó có những bước chân trở về sau những chặng đường xa thì người ta thường trầm tư hơn, quan sát nhiều hơn. Và......

Cái mà Hắn nhìn thấy, cảm thấy đầu tiên là hai ngôi trường nằm ngay trước và sau SVD, hai ngồi trường mà Hắn học cấp 1 và cấp 2. Trường Chu Văn An và Nguyễn Đức Cảnh. Vẫn là thế và có vẻ cũ kỹ hơn nhiều so với ngày Hắn ra đi. Và rồi Hắn chợt thoáng chút buồn khi mang 2 ngôi trường ấy đặt cạnh sự hoành tráng, thay da đổi thịt của SVD Lạch Tray. Sân Lạch Tray, là cái thực tại mà Hắn đang đối diện, người ta sửa sang, nâng cấp SVD Lạch Tray phần lớn cho những cái hiện tại, những trận bóng diễn ra hàng tuần, những Huy chương của bộ môn Aerobic. Vậy mà, hai ngôi trường nằm cạnh ngay đó, ký ức của Hắn, nhưng là tương lai của đất nước, nơi ươm mầm cho những người chủ tương lai của đất nước thì vẫn vậy, thậm chí tồi tàn hơn. Và lần này thì Hắn mơ thật. Ước gì........

12h30 Lạch Tray đã vô cùng náo nhiệt, những bước chân ngày càng vội hơn, những tiếng gọi nhau to hơn, gấp gáp hơn. Hắn đảo mắt xung quanh, tìm xem hình ảnh của Hắn ngày xưa, khi còn là cậu bé, chạy lon ton theo người lớn, bám lấy tay :" Chú ơi! Cho con vào cùng với ", và Hắn đã tốn công, chẳng còn cái hình ảnh ấy nửa rồi. Trẻ con giờ đây, được nâng niu hơn, được chăm bẵm hơn thời của Hắn ngày xưa nhiều. Thế nên, cũng chẳng còn những cậu bé như Hắn ngày xưa nữa, say bóng đá bằng một thứ tình yêu hoang dã và vô điều kiện. Hắn cố quan sát thêm lần nữa, và Hắn chợt thấy vui, khi bắt gặp hình ảnh rất nhiều cô bé, cậu bé bằng tuổi Hắn khi xưa được Bố, Mẹ dẫn đến SVD. Và Hắn lại ước gì, những cô bé, cậu bé ấy, sẽ là những ngọn lửa nhiệt tình và mãnh liệt nhất trong nay mai. Ước gì....

13H00', Hắn theo chân mọi người vào sân, và Hắn thật bất ngờ trước không khí mà Hắn được chứng kiến, điều mà Hắn chưa bao giờ mơ tới trong những trận bóng Hắn xem ngày còn bé. Một không khí lễ hội thực sự với một gam màu đỏ rực đầy chất lửa. Một bửa tiệc no nê trong tiếng kèn tiếng trống và những tiếng hát say mê của niềm kiêu hãnh Hải Phòng bất tận. Vâng, Sân Lạch Tray chật kín, một lễ hội được bày ra khi mà trận đấu phải 3h nữa mới bắt đầu. Lần này thì Hắn không mơ nữa, Hắn phải tỉnh, để mà tận hưởng, để mà gặm nhấm, cảm nhận từng giọt thời gian của những giây phút say mê đến điên lòng này. Những tiếng hô vang Hải Phòng! Hải Phòng! rền vang khắp khán đài khiến hắn thật sự thấy mình được trở về nhà, được tìm thấy một chính mình thứ 2. Bao năm rồi, trên những bước chân đường xa của mình, Hắn vẫn luôn tìm kiếm sự trở về bằng niềm kiêu hãnh của người Hải Phòng. Nhưng để một lần hét thật to, từ sâu thẳm tâm can mình hai tiếng Hải Phòng như hôm nay thì Hắn chưa bao giờ cả. Thế nên dù biết rằng trong giấc mơ, mọi thứ sẽ đẹp và lung linh hơn nhiều, nhưng phút giây này, cảm xúc này, có lẽ sẽ chẳng bao giờ xuất hiện trong giấc mơ của bất kỳ ai cả. Đơn giản, nó được tạo nên từ giấc mơ của tất cả mọi người có mặt trên sân ngày hôm nay.....

Và sự khởi đầu của những giấc mơ bất tận..... 16H tiếng còi bắt đầu trận đấu của trọng tài vang lên.

XMHP, với sự hưng phấn còn dư âm từ trận thắng đương kim vô địch Đà Nẵng, đã ào lên tấn công ào ạt ngay từ những phút đầu tiên. Phút thứ 5. cơ hội đầu tiên đã đến với chủ nhà khi Lazzaro nhận được cú chọc khe sắc lẹm của Leandro thoát xuống đối mặt với thủ môn đội khách. Vào........! Nhưng cú đổ người xuất sắc của thủ thành bên phía đội khách đã từ chối bàn thắng của Lazz. Lạch Tray dậy sóng, với những tiếng hô Hải Phòng tưởng chừng như bất tận.

Ở khu vực BHL, người lính già Vương Tiến Dũng vẫn cái dáng vẻ bình dị thường thấy đang đứng dựa vào cột khoang ngồi của đội chủ nhà. Mùa này, người ta hiểu rằng áp lực mà Tướng Dũng phải chịu là vô cùng lớn. Mục tiêu vô địch đã được ban ra. Nhưng hôm nay, nhìn dáng vẻ trầm tư của ông, có vẻ như ông đang nuối tiếc một điều gì đó. Đối thủ của XMHP ngày hôm nay mang tên Thanh Hóa, nhưng hôm nay ông gặp lại không ít học trò của mình trong màu áo Thể Công ngày ấy. Đã là ngày ấy, thì tất nhiên nó phải xa rồi, nhưng rõ ràng là nó vẫn chưa đủ lâu để cho người ta có thể quên đi cái tên truyền thống nhất, được yêu mến nhiều nhất trong lịch sử bóng đá Việt Nam. Cái tên, đội bóng đã là cả thời tuổi trẻ của ông, là những năm tháng nếm trải quá nhiều vinh quang cũng như cay đắng trong cái nghiệp bóng đá của ông. Con người ông, đã có những bước chân ra đi, để rồi tìm được hạnh phúc tuyệt vời tại đất Cảng, nhưng rồi thì ai cũng biết, ông sẽ có ngày trở về nơi ông đã gắn bó, vì đó là Quê Hương. Nhưng còn một cái tên, khi mà đã bị người ta bán đi vì những toan tính, vụ lợi cá nhận hỏi rằng sẽ có ngày trở lại nơi mà nó mất đi? Có lẽ trong lúc này, cũng như tất cả những người sống chết vì 2 chữ Thể Công năm xưa, ông Dũng cũng hồi tưởng lại một thoáng ngày xưa. Để mà mơ... Ước gi....!

Phút thứ 15 của trận đấu, Sân Lạch Tray như muốn nổ tung khi Đức Dương mở tỷ số bằng một cú đặt lòng tinh tế, sau pha phối hợp với Max. Tỷ số 1-0 đưa Tướng Dũng trở về thực tại. Hải Phòng! Hải Phòng! Hải Phòng!... Những tiếng hô kiêu hãnh lại vang lên.

( Còn tiếp )
Đăng trả lời

Quay về